Chương 110
Edit: Hạnh
Beta: Cá không biết bơi – CKBB
Thu Mộ vừa mở mắt ra đã thấy ngay một gương mặt trắng ngần tuyệt sắc, chỉ là cặp mắt đào hoa mọi ngày đầy vẻ phong lưu nay lại pha nét lạnh lùng mỏi mệt.
Thu Mộ nhận ra mìnhıđang nằm trongílòng người kia³thì vội giãyÏra, lại khôngịcẩn thận độngắđến phần hôngõkhiến cô đauỉđến nỗi phảiõxuýt xoa.
“Tỉnh rồiİà?” Phù Lâuưđưa mắt hỏi,ỡtinh thần nhưɨvừa thoát raêtừ đoạn hồiɪức nào đó.
ThuịMộ mặc kệồeo đau lưngơđau, chân bịἶchuột rút, vẫnḹvung chân đáỹvăng hắn, khôngéphải tên nàyũhôn mê rồiôsao, tỉnh lạiIbao giờ thế,õlại nhân cơẻhội xơ múiἶcô rồi.
Trước mắt¸vẫn là điệnịNgựa Gỗ mịtãmờ làn hương:kì lạ. Hươngĺtrong chiếc lưéphượng ngậm vòngớbằng đồng trênìbàn thờ ở¸góc tường cũngívừa cháy hết,ỹnhưng vẫn ngửi‹thấy mùi tànìhương nhàn nhạtứvương vất quanhằmũi, quả cầuágắn lông ngũἷsắc bên cạnhļbỗng ngả ra,ĩtượng đất vẫnầcười ngây ngô,ḹđuôi chiếc còiạtrúc treo trênècổ điểm xuyết¸một viên đáἱquỷ đỏ máuõđang tỏa raìánh sáng leįlói.
Cô bỗng dưngẻnhớ lại giấc(mơ vừa rồi.
“TiểuẩNgẫu?” Thu Mộ:day huyệt tháiôdương lẩm bẩm.
“KhôngĮsai, thứ vừaĬchui vào giấcảmơ của côịchính là mộtĩsợi tinh thầnòcủa Tiểu Ngẫu.”îPhù Lâu dựaĩcột đứng dậy:ΓGiấc mơ côĪthấy là quáôkhứ của côịấy, thế nào,àcô ấy đáng³yêu lắm đúngẵkhông?”
“Tinh thần?”ỉThu Mộ nghiἶhoặc nói.
Phù Lâuãnhìn lư hươngứđã tắt trênễbàn thờ: “Sauưkhi Tiểu Ngẫuđchết, tôi phátòhiện trong điệnἶNgựa Gỗ côỗấy thường ởɩcó để lạiặmột sợi tinhịthần của côơấy, tôi đãìdùng nguyên thần¹niêm phong lạiịtẩm điện này,ẻlại tìm hươngỗphản hồn đểịgọi hồn côềấy. Tiếc làýcô ấy khôngĩcòn một sợiúhồn phách nào,ìcho dù cóĩđốt hương phảnãhồn cũng khôngửgọi hồn được.ếNhưng vì trongễđiện này cóỳmột sợi tinhỉthần của TiểuõNgẫu nên thỉnhĩthoảng sẽ xuấtỉhiện bóng dáng,cô ấy, đềuựlà vài hìnhịảnh vụn vặtốlúc sinh thời.”ɩ
Thu Mộ nhìnľlại cách bàyİbiện xung quanh,ļngoại trừ bàn(thờ nho nhỏảđằng kia, ởĩgóc tường còníkê một chiếcạgiường gỗ trắcỗđỏ buông mànílụa hồng, mộtĨkệ để đầyấđồ chơi trẻôcon, hai chiếcÍghế bập bênh[ngà voi, mộtờbộ đồ pha¸trà tỏa ánhἱsáng lung linh,ưhai tấm bìnhưphong bằng đáívân mẫu tinhâxảo, tuy khôngĩnhiều đồ nhưngăvô cùng đẹpẵđẽ, không khóìđể thấy đượcịPhù Lâu đãìdụng tâm lấyầlòng.
Có lẽ vììquá lưu luyếnầhắn nên Tiểu²Ngẫu đã đểĨlại một sợiĩtơ vương củaọcô ấy trongớtẩm điện này.ỷTiểu Ngẫu sinh°ra vì hắn,ẩlúc còn làếthân rối gỗĮđã lặng lẽèbầu bạn vớiἵhắn ngàn nămìở Ma cungầnày, có lẽỵtrên đời nàyfchẳng có aiἰhiểu Phù Lâuḷhơn Tiểu Ngẫu.
Mà³Phù Lâu tuy]là bậc tônẵgiả của Maịgiới song cũngỉchỉ là vuaổmột cõi quạnhļhiu cùng cực.ỉGiống như cảnhờtrong mơ, khiĺTiểu Ngẫu chưaẵthức tỉnh, cuộcộsống của hắn,bình lặng nhưởnước.
ċТ yennhi shark.wordpress.com ๒ ὧツẳ Ḛăㆇ
Đối với PhùỵLâu, Tiểu Ngẫu}là một sựịtồn tại đặcẳbiệt. Thu Mộỳđoán, một ngườiùcô quạnh đãílâu, bỗng cóìđược sự ấm:áp dễ chịuἲsẽ vô cùngơmừng rỡ.
ɐΨ copy làm.chó ahihi ჱ Ḵㄡɗ ṨЮご
Mà niềmũvui này làẹdo Tiểu Ngẫuềmang lại.
ửΐ đi copy nhục-vãi-lìn ຝ Ầㄲễ ảOㄳ
Hắn hếtỉsức cưng chiềuĪTiểu Ngẫu, hayởphải nói rằng,sâu trong nộiìtâm hắn khátăkhao sự ấmỳáp chân thành.
ģՏ yennhishark.wordpress.com ม ẵㄬġ ô}ㆃ
TênèPhù Lâu này,ìngoài mặt thìờlạnh nhạt, hànhỉvi lại quáiớđản nhưng sâuìtrong nội tâmḽlại cất giấuềchút thuần khiếtĨmà người khácòkhó lòng phátįhiện. Tính tìnhíphức tạp khóľđoán như thế,ḽThu Mộ nghĩịthôi cũng đauòđầu.
ừΦ ao-nhà-Cá ე Ĩセẫ ẽớゼ
Nhưng khi hắnìgiao chiến với°Thiên Quyết, côÏđã gọi mộtítiếng Tiểu Ngẫu,ịlợi dụng phầnĪmềm yếu sâuọtrong nội tâmớhắn, giờ nghĩỷlại thấy hơiêáy náy.
ʐΓ ao.nhà.Cá ໐ ếテz ế&ㄝ
Thu Mộễhơi ngại phảiĩnhìn thẳng vàoἴhắn, tự xoa¸cái eo bịẩthương khi ngã,ầhỏi bâng quơ:ĩ“Ừm, Tiểu Ngẫuừthật sự khôngĭthể sống lạiưà, anh làếMa Tôn cơỵmà, chẳng phải°năng lực mạnhílắm sao?”
ʐ> yennhishark.wordpress.com ഓ Ḯおổ ỒՑさ
Đợiãmột lúc lâuợmà không cóỉcâu trả lời,‹Thu Mộ quayíđầu lại nhìnἵhắn.
ǎУ yennhishark.wordpress.com Ⴥ Ỉごڿ ỎΞㄽ
Phù Lâu cườiốmờ ám, xíchìlại gần côừhơn: “Sao? Áyìnáy à? Nếuĭáy náy thìịhôn tôi mộtỗcái đi, viĨphu tạm thaỉthứ cho.”
±Ξ ao*nhà*Cá Ⴋ Ĩぅố ἰỒお
ThuđMộ lườm hắn,ầlái sang chuyệnἰkhác: “Chúng taệnói chuyện hươngɩphản hồn đi.”ìCô đến chỗểbàn thờ nhấcĪnắp lư hương(lên, quệt mộtḽvệt tro nguội:ἲ“Trên đời đãḷkhông còn câyẵphản hồn, nhưngầhương phản hồnfvẫn còn lạiịtrên thế gian,ļbiên giới ĐôngìNam ở nhânḽgian xuất hiệnịthuật sĩ dùngìhương phản hồnégọi hồn, lầnỗtheo manh mốiíđiều tra đượcỷquán Ô Dạ,ímà Ma cung)của anh vừaĩhay lại cóἰhương phản hồnãđã biến mấtụnhiều năm, đừngĩnói quán ÔỗDạ không liênêquan đến anh.”î
ĝՈ ao*nhà*Cá ล ằぃɘ ừ!い
Phù Lâu thoángảvẻ tự hàoįnói: “Tôn hậuļà, thật raîphu quân củaặcô nhà toênghiệp lớn, không(ít cửa tiệmẹở nhân gian)đều là doớngười của Maἱtộc mở, baoộgồm cả quánốÔ Dạ đó.)Đúng rồi, tênỉcũng là tôiềđặt đấy, lấyừtừ tên điệuồnhân gian ÔìDạ Đề. Ngheἱhay không?”
äΉ yennhishark.wordpress.com ฑ Ḣㆇộ ỗíㅽ
“Mởõhiệu thuốc, mở‹quán kĩ nam,ìchắc kĩ việnậsòng bạc gìềđó cũng khôngôthiếu phần đâu°nhỉ, còn tựôđặt tên bằngÏtên điệu, cáiặtên Ma Tônìnày bát nháoôthật đấy.” ThuĩMộ xem thườngộlẩm bẩm.
۵Я copy làm chó ahihi ฅ áㄹʕ Ṉjㄻ
“Cô làuệbàu gì đấy?ẽCái gì bátḷnháo?”
>Ѿ yennhishark @ wordpress.com ທ Ṫㅁج ἡΨテ
“À, ýḹtôi là anhĭđã thừa nhậnỵhương phản hồnữở biên giớiẩĐông Nam cóọliên quan đếnèMa tộc bọnẻanh.”
ʡΔ ao nhà Cá ბ Ãㅅج ὑϲㄲ
“Rõ ràng,âlà Ma tộcĪbọn tôi làm.ìTrong lòng sa{mạc có mộtợnơi nhỏ béЇchật hẹp tênềlà nước Thận.ỉNước này tuy³nhỏ nhưng lại³nhiều báu vật,ĺhương phản hồnÍtrong tay tôiİvốn mua từĬhọ nhiều nămẹtrước, không ngờỉvài ngày trướcìlại được dânἳở biên giớiíĐông Nam muaĭlại với giáẽcao, ăn chênhứlệch giá trungịgian cũng lờiỉđược không ít.”ó
ڇ· copy làm-chó ahihi ฿ ễㆌʢ Ḳ5セ
Chẳng qua chỉọlà vài đồngễtiền lãi, đườngἰđường là MaỹTôn, hắn cầnêtiền thì cứếcướp luôn khôngïphải tiện hơnạư? Thế nhưng:hắn lại mởẵcửa hàng ởĪnhân gian tungĪlưới khắp nơi,ộ“trình” tư tưởngõnày không phảiľthứ người bình(thường có thểĮhiểu được.
ڬ= copy làm chó ahihi ბ ἠㅉę ἣԵㅹ
Trở lạiặchuyện chính: “NướcụThận?” Thu Mộỡchưa bao giờânghe nói cóÍnước như vậy:ḷ“Hương phản hồnụlấy từ cây{phản hồn, câyìphản hồn sinhìtrưởng tại dãyỉnúi Phản HồnIở Tụ QuậtụChâu, vì hươngẫphản hồn rấtỉkhó điều chếľnên dù làẻkhi dãy núiợPhản Hồn chưaáchìm thì cũngẩthỉnh thoảng mới)thấy có hươngíphản hồn trongịphạm vi trămídặm. Theo ghiịchép, Tụ QuậtữChâu ở TâyỹHải, trong khiđnước Thận chưaĩtừng nghe tênểmà anh nóiḹlại ở trong°lòng sa mạc,õcách Tây Hảiĩxa muôn trùng,ĭsao có thểἴcó hương phảnïhồn?”
ƅѾ đi.copy nhục vãi.lìn ഋ ửㄱɸ ὲ5ㆋ
“Thật raìsau khi dãy³Phản Hồn chìmīxuống biển, trênâđời vẫn cònổlại một cây‹phản hồn mọcĪở trong nướcừThận.”
ắΈ ao nhà Cá ง úㅾå ỷáㆄ
Thu Mộĩlại nghe rajý khác: “Vậyểnên, năm đóơsau khi Tiểu(Ngẫu chết anhĩđã đi hỏiíthăm khắp nơiïvề tung tíchļcây phải hồn,ịdù sao thìễtiền thân củaậTiểu Ngẫu chínhílà rễ câyẹphản hồn, nếu(tìm được câyĩphản hồn thìúcó lẽ TiểuĩNgẫu có thểįsống lại.”
ڧt copy làm chó ahihi ჭ ỗㆂờ ọЂㆀ
“…ơĐáng tiếc, câyịphản hồn cuốiĨcùng của nước°Thận cũng khôngỡcòn, bị Chuyển}Luân Vương lãngfphí rồi.”
ǿh đi-copy nhục~vãi~lìn Ⴕ Ốあẹ ṶѾㄾ
ThuỉMộ càng ngheìcàng không hiểuígì: “Chuyện nàyìliên quan gì)đến Chuyển LuânậVương?”
ʙ_ ao nhà Cá ຖ áㄫƅ ṾΙさ
Phù Lâuònhéo má cô:ỉ“Không lâu sauỗcô sẽ biết,ãvi phu đểằdành bất ngờổcho cô.”
¿ĩ ao.nhà.Cá ຕ ἴぇẫ ố,ぉ
ThuíMộ không dámẹđể trong lòng,èbất ngờ củaơhắn có khiởlại là kinhếhãi với cô.
¨Е đi.copy nhục vãi.lìn Ⴈ ểごə ồЅㅌ
Côḽbỗng che ngực:ἷ“Sao tự nhiênátôi lại thấy¹tức ngực thếửnày, không đếnômức nội thươngıngã vật raỉđấy chứ.”
ҩϜ copy làm chó ahihi გ ᾇぐڿ ở1ぃ
PhùἴLâu chân thànhînói: “Lúc côữngủ vi phu:đã kiểm traỵhết từ đầuốđến chân rồi,Îchỉ bị thươngịngoài da thôi.éCòn tức ngựcữlà vì côđkhông phải ngườiẽMa tộc, mớiảđến đây nênỉchắc sẽ hơi,không quen vớiíkhí hậu.”
ʂu ao*nhà*Cá ฐ Ḩく÷ ἦfㅋ
Kiểmỉtra từ đầuỉđến chân!!!
ڸЭ yennhishark.wordpress.com ഈ Ḣこɒ ụmㅁ
Thu Mộọxòe tay: “Choἱtôi mượn mũi³tên Vô Ngượcïcủa anh chút.”ã
ҫΦ ao*nhà*Cá ส Ạㄡڮ Ḿỵㅿ
“Cô nghĩ tôiọngu đến mứcỉđưa mũi tênỉcủa tôi choĩcô mượn đểἵcô giết tôiἵà?”
>Ћ đi.copy nhục vãi.lìn Ⴈ ἡㆅʟ ễОけ
“Không, tôiỉkhông bắn anh,ịtôi ra ngoài¸bắt chim ưng,ịtự nhiên hơiíđói.” Thu Mộỗdối lòng.
ɤΙ đi copy nhục-vãi-lìn บ Ṹㄪʢ ὢΖㆀ
“Cô muốníra ngoài tìmḻThiên Quyết chứụgì.” Phù Lâuἰliếc nhìn cửa{sổ đóng chặt:ấ“Yên tâm, hắnởcòn chưa đến[mức hồ đồ,ỉđi lâu rồi.”ĩ
ếК yennhishark @ wordpress.com ຟ Ṉㆃ۳ ἷՐㄥ
Chẳng trách côụđã vào điệnĪlâu như thế,Їcòn nằm mơïhết một giấcìrồi mà bênĩngoài vẫn chẳngỳcó động tĩnhfgì.
ʐϓ ao*nhà*Cá ย Ḩㆄ⊱ ὔΡㄻ
Thiên Quyết điẻrồi, bên ngoàiЇkhông tin buồnīcũng chẳng tinīvui, nói cáchỗkhác là trưởngílão và bốnĬMa tướng củaưMa giới vẫn{chưa đánh vàoệđược Vô Hưéhuyễn cảnh, cóýlẽ Thiên Quyếtừtrở về kịpịthời nên âmЇmưu của PhùếLâu mới khôngạthành.
ڬΙ đi.copy nhục vãi.lìn ე Ỹぐ۳ ṌУヂ
May mà lúc{đó là phânỳthân của ThiênơQuyết tới, nếuÏlà đích thânầchàng ta, nghĩĮthôi cũng thấyốsợ.
ứՋ đi.copy nhục vãi.lìn Ⴊ ἳお❢ íΊㄱ
Nhưng trong lòngỉcô vẫn thấyộhơi hụt hẫng,ẳlúc trước ThiênĪQuyết đã tận‹mắt thấy côĩbị Phù Lâuờcướp đến điệnềNgựa Gỗ, khiīđó Phù Lâuễcòn đang trọngơthương, mặc dùĩđó là phânἲthân của ThiênẫQuyết song pháắphong ấn củaïđiện Ngựa Gỗèhẳn không khó,ἷnhưng sao chàngĬta lại cứíthế dứt khoátịrời khỏi, khôngἶphải mục đíchôcủa chàng taợlà đến cứuἱcô khỏi cảnhἲnước sôi lửaἷbỏng ư?
ʌԴ ao.nhà.Cá დ ἇㅅɮ ὀÌㄞ
Thu Mộúkhông cam lòng,Íhỏi: “Điện NgựaḹGỗ này bịĭanh phong ấníghê lắm à?”í
ûỒ copy làm chó ahihi ๛ ἴズه ὔԳけ
“Ý cô muốn[hỏi tại saoĩtrước khi đijThiên Quyết khôngỗđưa cô theoļđúng không?”
øô copy làm.chó ahihi ธ Ṉぃʠ âΊデ
ThuÏMộ vô cùngíkhông muốn thừaḽnhận gật đầu.
žՀ copy làm chó ahihi ഈ Ḉㄡʧ ḢΣヅ
“Hắnľkhông dám, vìấđiện Ngựa Gỗẩnày được phongỹấn bằng nguyênỉthần của tôi.ơNếu hắn xôngávào, dù tôiḽbị thương khôngɪnhẹ thì vẫnícó thể dễỉdàng hủy diệtἱđược cả tẩm‹điện, đương nhiênἶbao gồm cảỉmọi thứ bênɪtrong.”
ờѸ ao*nhà*Cá Ⴤ Õぅظ òíㄠ
Thu Mộẵchỉ vào hắn,ệlại chỉ vàoảmình, bao gồmìcả họ?!
ỹƠ copy làm chó ahihi പ ἤㆊĝ ᾃЉㄝ
Phù Lâuígật đầu.
ǜf yennhishark.wordpress.com Ⴑ Ủㄨڸ ḺИㅋ
Thu Mộạthầm khinh bỉ.ἵCô không tinļPhù Lâu cóîgan làm ngọcụnát đá tan,ộvì một kẻítầm thường như¸cô mà hiôsinh cả cuộcòđời huy hoàngợcủa mình.
ºП copy làm chó ahihi Ⴋ Ḛげʏ Ṙýデ
Nhưng PhùĩLâu ở phíaĺsau lại nóiứtiếp: “Vừa rồiđnói không chuẩnἳlắm, nguyên thầnἳlà của tôi,iđương nhiên tôiầsẽ không saoẩcả, thứ bịịhủy chỉ cóЇđồ đạc trongýđiện này vàởcô thôi.”
çѮ copy làm chó ahihi ไ Ṕこ÷ ἶ·チ
ThuἷMộ cười gượngíphối hợp: “Cóủgì thì từôtừ bàn bạc,îchớ kích động.”ô
خϮ ao-nhà-Cá ຟ Ẩㆆҍ ὣưㅋ
Phù Lâu congİmắt: “Cơ mà,ềbây giờ đúngìlà thời cơýtốt để hủyấdiệt cô đấy.”ï
ڵև copy làm chó ahihi Ⴅ Õぃộ ἶ5ㅍ
Thu Mộ bỗngẽnhớ đến cảnhạtrong tinh thầnêcủa Ngẫu điệnịhạ: Ở Thiênồmôn của Tiên[cung, Phù Lâuẹtàn ác nóiìvới Thiên Quyết,ịngươi quý trọngậcái gì, taẻsẽ phá hủyẳthứ đó.
ǂՇ đi copy nhục vãi lìn ഘ Ḕㆊž Ữ7ㅇ
Đầu tiênilà hắn épἰcô bái đường,ìhủy diệt thếĩgiới tinh thầnộcủa cô, giờỉchắc là định¹hủy luôn thânįthể cô?
ʧЬ đi copy nhục vãi lìn ລ Ḉㅀك ṨАㄸ
Xem ra°là do dạoấnày cô hayļthân cận vớiỏThần Tôn nênềbị ma đầuởhiểu lầm, mộtơkế không thành,ớhắn sẽ cóĺthêm trăm nghìníkế khác hànhichết cô.
ƅ) ao.nhà.Cá ബ Ṩㄲɗ Ḝϕㅸ
Nghĩ kĩïlại thì cũngíkhông hẳn, vừaἷrồi hắn cònỵnói cho côĩnỗi kinh hãiámà, à không,ẫbất ngờ chứ.íTâm tư maồđầu này sâuẩnhư biển, thảĩdây dài câuãcá lớn, chắcļcả quỷ cũngÎkhông đoán đượcíhắn có ý,định quái quỷàgì, tạm thờiịhắn không nỡịhành chết cô{đâu.
åԽ yennhishark.wordpress.com ო íㅺŝ ửЮㄺ
Nghĩ vậy, ThuɨMộ bình tâmịnói: “Được rồi,ỉtôi không đùa:với anh nữa,íchúng ta nóiỗchuyện đi, anhềmuốn thế nàoĭmới chịu thảâtôi ra?”
ǔ( ao.nhà.Cá ໖ Ằㄩþ ắΏㄡ
Cũngờkhông phải vìịcô lịch sự,ĩmà là sợ¹mình còn chưaichạy đến cửaỉđiện đã bịơxách về rồi.
قΛ yennhishark.wordpress.com ഝ Ḑㆄɓ Ṥ·ㅼ
“Rấtầđơn giản, độngứphòng.” Phù LâuIâm hiểm sờĺmôi.
ɛ$ ao nhà Cá ჲ Ṝㄶغ ἁ·ㄾ
Nghe thấy haiỏchữ động phòng,¸Thu Mộ vôỹcùng tuyệt vọng.
ɳЯ yennhishark.wordpress.com แ ùいɕ ṔΊㄶ
Lúcıtrước cứ tưởngẳTiểu Ngẫu làỉngười trong lòngỡma đầu, nàoÎngờ chỉ làìmột đứa trẻ.îLá chắn tìnhĨthần thoáng cáiămất tiêu, nếuịma đầu épẵcô động phòng,ỉhay là côílấy cái chết…ḽMiễn cưỡng chấpốnhận… Dù saoìthì dáng dấpỉhắn cũng kháĬđẹp.
ế” đi copy nhục-vãi-lìn Ⴒ Ṓㄜņ ṺѴㆂ
Phụt, cô đang,nghĩ gì vậy.
¤+ ao-nhà-Cá ღ ậㅌ¿ ÂΒㄧ
BỗngÍbên tai vangýlên tiếng hoơkhe khẽ, côèngước nhìn, lòngἴchợt dấy lênồngọn lửa hiợvọng nho nhỏ.
ڧՕ đi copy nhục-vãi-lìn ച àㆈ< ễ$ㆁ
PhùẳLâu hộc máuirồi!
Thu Mộ cảm thấy chủ đề này hơi muồi mẫn, kịp thời đổi sang chuyện khác: “Anh và Thiên Quyết… Quen nhau từ thời Thượng cổ à? Quan hệ hai người là sao?” Hình như từ thời Thượng cổ anh đã ghét Thiên Quyết rồi nhỉ?! Sao nghe cứ thấy sai sai thế nào.”
Dù sắc mặt Phù Lâu yếu ớt, nhưng đáy mắt lại thoáng ý cười: “Cô thấy bọn tôi xứng đôi không?”
Thu Mộ giật mình, tí nữa thì ngã ngửa.
“Đùa cô thôi, trông cô hốt hoảng chưa kìa.” Phù Lâu nói xong lại nhắm mắt lại, khóe môi thấp thoáng nét cười.
Để không ảnh hưởng quá trình dưỡng thương của hắn, Thu Mộ cũng không quấy rầy thêm nữa. Chợp mắt một lúc, tỉnh rồi lại ngủ, ngủ rồi lại tỉnh, không thể ngừng suy nghĩ về việc Thần Tôn và Ma Tôn bất kể là tướng mạo hay năng lực đều kinh thế hãi tục, khiến người đời kính sợ như thế, hai người này thật sự không có gì với nhau chứ?!
Phù Lâu ngồi cạnh yên lặng nhắm mắt, âm thầm tĩnh tọa điều trị nội tức. Lần nào thức giấc cô cũng nhìn hắn mấy lần, chỉ nghe thấy hắn nhắm mắt nói một câu: “Nếu lạnh thì có thể ngồi vào lòng tôi.”
Cô quay đi không nhìn nữa, hắn lại im lặng như trước.
Thu Mộ lại trộm ngắm dung nhan khi ngủ của người kia, thầm nghĩ không thể dây dưa với hắn thế này nữa. Chắc cô đã ở trong điện Ngựa Gỗ với hắn mấy ngày rồi.
Sớm muộn gì cô cũng phải đi.
Thu Mộ âm thầm đứng dậy đi ra cửa. Vừa định kéo cửa ra thì có thứ lao vụt đến, cô nghe thấy sau lưng vang lên giọng nói khàn khàn.
“Ra khỏi Ma cung thì tìm một viên Trọc tâm đan uống đi, linh lực cô yếu không chịu nổi sát khí Ma cung, không uống là cứ tức ngực mãi đấy, tôi còn phải ở lại tĩnh dưỡng mấy ngày, cô tự chăm sóc bản thân cho tốt.”
Thu Mộ quay đầu lại, nhìn thấy hắn vẫn đang nhắm mắt.
Thật là, nãy giờ toàn nhắm mắt mà cũng biết cô định trốn.
Giây phút mở cánh cửa ra, Thu Mộ nhỏ giọng nói: “Xin lỗi.”
Cuối cùng, ngay khi cánh cửa mở ra, chút nhớ nhung cuối cùng Tiểu Ngẫu để lại cho hắn cũng tiêu tan.
“Vợ chồng với nhau, khách sáo như thế làm gì.”
Thu Mộ sập cửa cái rầm, đi dứt khoát, sự áy náy trong lòng cũng sạch bánh.
Ra khỏi cổng Ma cung, Thu Mộ mới biết, Phù Lâu cho cô không ít cú lừa.
thương Phù Lâu quá :((
ThíchThích