U Minh – Chương 110

Chương 110

Edit: Hạnh

Beta: Cá không biết bơi – CKBB

Thu Mộ vừa mở mắt ra đã thấy ngay một gương mặt trắng ngần tuyệt sắc, chỉ là cặp mắt đào hoa mọi ngày đầy vẻ phong lưu nay lại pha nét lạnh lùng mỏi mệt.

Thu M nhn ra mìnhıđang nm trongílòng ngưi kia³thì vi giãyÏra, li khôngcn thn đngđến phn hôngõkhiến cô đauđến ni phiõxuýt xoa.

“Tnh riİà?” Phù Lâuưđưa mt hi,tinh thn nhưɨva thoát raêt đon hiɪc nào đó.

ThuM mc keo đau lưngơđau, chân bchut rút, vnvung chân đávăng hn, khôngéphi tên nàyũhôn mê riôsao, tnh liIbao gi thế,õli nhân cơhi xơ múicô ri.

Trưc mt¸vn là đinNga G mtãm làn hương:kì l. Hươngĺtrong chiếc lưéphưng ngm vòngbng đng trênìbàn th ¸góc tưng cũngíva cháy hết,nhưng vn ngithy mùi tànìhương nhàn nhtvương vt quanhmũi, qu cuágn lông ngũsc bên cnhļbng ng ra,ĩtưng đt vncưi ngây ngô,đuôi chiếc còitrúc treo trênèc đim xuyết¸mt viên đáqu đ máuõđang ta raìánh sáng leįlói.

Cô bng dưngnh li gic(mơ va ri.

“TiuNgu?” Thu M:day huyt tháiôdương lm bm.

KhôngĮsai, th vaĬchui vào gicmơ ca côchính là mtĩsi tinh thnòca Tiu Ngu.”îPhù Lâu daĩct đng dy:ΓGic mơ côĪthy là quáôkh ca côy, thế nào,àcô y đáng³yêu lm đúngkhông?”

“Tinh thn?”Thu M nghihoc nói.

Phù Lâuãnhìn lư hươngđã tt trênbàn th: “Sauưkhi Tiu Nguđchết, tôi phátòhin trong đinNga G côy thưng ɩcó đ limt si tinhthn ca côơy, tôi đãìdùng nguyên thn¹niêm phong litm đin này,li tìm hươngphn hn đgi hn côy. Tiếc làýcô y khôngĩcòn mt siúhn phách nào,ìcho dù cóĩđt hương phnãhn cũng khônggi hn đưc.ếNhưng vì trongđin này cómt si tinhthn ca TiuõNgu nên thnhĩthong s xuthin bóng dáng,cô y, đulà vài hìnhnh vn vtlúc sinh thi.”ɩ

Thu M nhìnľli cách bàyİbin xung quanh,ļngoi tr bàn(th nho nhđng kia, ĩgóc tưng còníkê mt chiếcgiưng g trcđ buông màníla hng, mtĨk đ đyđ chơi trôcon, hai chiếcÍghế bp bênh[ngà voi, mtb đ pha¸trà ta ánhsáng lung linh,ưhai tm bìnhưphong bng đáívân mu tinhâxo, tuy khôngĩnhiu đ nhưngăvô cùng đpđ, không khóìđ thy đưcPhù Lâu đãìdng tâm lylòng.

Có l vììquá lưu luyếnhn nên Tiu²Ngu đã đĨli mt siĩtơ vương cacô y trongtm đin này.Tiu Ngu sinh°ra vì hn,lúc còn làếthân ri gĮđã lng lèbu bn vihn ngàn nămì Ma cungnày, có ltrên đi nàyfchng có aihiu Phù Lâuhơn Tiu Ngu.

Mà³Phù Lâu tuy]là bc tôngi ca Magii song cũngch là vuamt cõi qunhļhiu cùng cc.Ging như cnhtrong mơ, khiĺTiu Ngu chưathc tnh, cucsng ca hn,bình lng nhưnưc.
ċТ yennhi shark.wordpress.com ๒ ὧツẳ Ḛăㆇ
Đi vi PhùLâu, Tiu Ngu}là mt stn ti đcbit. Thu Mđoán, mt ngưiùcô qunh đãílâu, bng cóìđưc s m:áp d chus vô cùngơmng r.
ɐΨ copy làm.chó ahihi ჱ Ḵㄡɗ ṨЮご
Mà nimũvui này làdo Tiu Ngumang li.
ửΐ đi copy nhục-vãi-lìn ຝ Ầㄲễ ảOㄳ
Hn hếtsc cưng chiuĪTiu Ngu, hayphi nói rng,sâu trong niìtâm hn khátăkhao s máp chân thành.
ģՏ yennhishark.wordpress.com ม ẵㄬġ ô}ㆃ
TênèPhù Lâu này,ìngoài mt thìlnh nht, hànhvi li quáiđn nhưng sâuìtrong ni tâmli ct giuchút thun khiếtĨmà ngưi khácòkhó lòng phátįhin. Tính tìnhíphc tp khóľđoán như thế,Thu M nghĩthôi cũng đauòđu.
ừΦ ao-nhà-Cá ე Ĩセẫ ẽớゼ
Nhưng khi hnìgiao chiến vi°Thiên Quyết, côÏđã gi mtítiếng Tiu Ngu,li dng phnĪmm yếu sâutrong ni tâmhn, gi nghĩli thy hơiêáy náy.
ʐΓ ao.nhà.Cá ໐ ếテz ế&ㄝ
Thu Mhơi ngi phiĩnhìn thng vàohn, t xoa¸cái eo bthương khi ngã,hi bâng quơ:ĩm, Tiu Ngutht s khôngĭth sng liưà, anh làếMa Tôn cơmà, chng phi°năng lc mnhílm sao?”
ʐ> yennhishark.wordpress.com ഓ Ḯおổ ỒՑさ
Điãmt lúc lâumà không cócâu tr li,Thu M quayíđu li nhìnhn.
ǎУ yennhishark.wordpress.com Ⴥ Ỉごڿ ỎΞㄽ
Phù Lâu cưim ám, xíchìli gn côhơn: “Sao? Áyìnáy à? Nếuĭáy náy thìhôn tôi mtcái đi, viĨphu tm thath cho.”
±Ξ ao*nhà*Cá Ⴋ Ĩぅố ἰỒお
ThuđM lưm hn,lái sang chuynkhác: “Chúng tanói chuyn hươngɩphn hn đi.”ìCô đến chbàn th nhcĪnp lư hương(lên, qut mtvt tro ngui:Trên đi đãkhông còn câyphn hn, nhưnghương phn hnfvn còn litrên thế gian,ļbiên gii ĐôngìNam nhângian xut hinthut sĩ dùngìhương phn hnégi hn, lntheo manh miíđiu tra đưcquán Ô D,ímà Ma cung)ca anh vaĩhay li cóhương phn hnãđã biến mtnhiu năm, đngĩnói quán ÔD không liênêquan đến anh.”î
ĝՈ ao*nhà*Cá ล ằぃɘ ừ!い
Phù Lâu thoángv t hàoįnói: “Tôn huļà, tht raîphu quân cacô nhà toênghip ln, không(ít ca tim nhân gian)đu là dongưi ca Matc m, baogm c quánÔ D đó.)Đúng ri, têncũng là tôiđt đy, lyt tên điunhân gian ÔìD Đ. Nghehay không?”
äΉ yennhishark.wordpress.com ฑ Ḣㆇộ ỗíㅽ
“Mõhiu thuc, mquán kĩ nam,ìchc kĩ vinsòng bc gìđó cũng khôngôthiếu phn đâu°nh, còn tôđt tên bngÏtên điu, cáitên Ma Tônìnày bát nháoôtht đy.” ThuĩM xem thưnglm bm.
۵Я copy làm chó ahihi ฅ áㄹʕ Ṉjㄻ
“Cô làubàu gì đy?Cái gì bátnháo?”
yennhishark @ wordpress.com ທ Ṫㅁج ἡΨテ
À, ýtôi là anhĭđã tha nhnhương phn hn biên giiĐông Nam cóliên quan đếnèMa tc bnanh.”
ʡΔ ao nhà Cá ბ Ãㅅج ὑϲㄲ
“Rõ ràng,âlà Ma tcĪbn tôi làm.ìTrong lòng sa{mc có mtnơi nh béЇcht hp tênlà nưc Thn.Nưc này tuy³nh nhưng li³nhiu báu vt,ĺhương phn hnÍtrong tay tôiİvn mua tĬh nhiu nămtrưc, không ngvài ngày trưcìli đưc dân biên giiíĐông Nam muaĭli vi giácao, ăn chênhlch giá trunggian cũng liđưc không ít.”ó
ڇ· copy làm-chó ahihi ฿ ễㆌʢ Ḳ5セ
Chng qua chlà vài đngtin lãi, đưngđưng là MaTôn, hn cnêtin thì cếcưp luôn khôngïphi tin hơnư? Thế nhưng:hn li mca hàng Īnhân gian tungĪlưi khp nơi,“trình tư tưngõnày không phiľth ngưi bình(thưng có thĮhiu đưc.
ڬ= copy làm chó ahihi ბ ἠㅉę ἣԵㅹ
Tr lichuyn chính: “NưcThn?” Thu Mchưa bao giânghe nói cóÍnưc như vy:“Hương phn hnly t cây{phn hn, câyìphn hn sinhìtrưng ti dãynúi Phn HnI T QutChâu, vì hươngphn hn rtkhó điu chếľnên dù làkhi dãy núiPhn Hn chưaáchìm thì cũngthnh thong mi)thy có hươngíphn hn trongphm vi trămídm. Theo ghichép, T QutChâu TâyHi, trong khiđnưc Thn chưaĩtng nghe tênmà anh nóili trong°lòng sa mc,õcách Tây Hiĩxa muôn trùng,ĭsao có thcó hương phnïhn?”
ƅѾ đi.copy nhục vãi.lìn ഋ ửㄱɸ ὲ5ㆋ
Tht raìsau khi dãy³Phn Hn chìmīxung bin, trênâđi vn cònli mt câyphn hn mcĪ trong nưcThn.”
ắΈ ao nhà Cá ง úㅾå ỷáㆄ
Thu Mĩli nghe rajý khác: “Vynên, năm đóơsau khi Tiu(Ngu chết anhĩđã đi hiíthăm khp nơiïv tung tíchļcây phi hn,dù sao thìtin thân caTiu Ngu chínhílà r câyphn hn, nếu(tìm đưc câyĩphn hn thìúcó l TiuĩNgu có thįsng li.”
ڧt copy làm chó ahihi ჭ ỗㆂờ ọЂㆀ
“…ơĐáng tiếc, câyphn hn cuiĨcùng ca nưc°Thn cũng khôngcòn, b Chuyn}Luân Vương lãngfphí ri.”
ǿh đi-copy nhục~vãi~lìn Ⴕ Ốあẹ ṶѾㄾ
ThuM càng ngheìcàng không hiuígì: “Chuyn nàyìliên quan gì)đến Chuyn LuânVương?”
ʙ_ ao nhà Cá ຖ áㄫƅ ṾΙさ
Phù Lâuònhéo má cô:Không lâu saucô s biết,ãvi phu đdành bt ngcho cô.”
¿ĩ ao.nhà.Cá ຕ ἴぇẫ ố,ぉ
ThuíM không dámđ trong lòng,èbt ng caơhn có khili là kinhếhãi vi cô.
¨Е đi.copy nhục vãi.lìn Ⴈ ểごə ồЅㅌ
Côbng che ngc:“Sao t nhiênátôi li thy¹tc ngc thếnày, không đếnômc ni thươngıngã vt rađy ch.”
ҩϜ copy làm chó ahihi გ ᾇぐڿ ở1ぃ
PhùLâu chân thànhînói: “Lúc công vi phu:đã kim trahết t đuđến chân ri,Îch b thươngngoài da thôi.éCòn tc ngclà vì côđkhông phi ngưiMa tc, miđến đây nênchc s hơi,không quen viíkhí hu.”
ʂu ao*nhà*Cá ฐ Ḩく÷ ἦfㅋ
Kimtra t đuđến chân!!!
ڸЭ yennhishark.wordpress.com ഈ Ḣこɒ ụmㅁ
Thu Mxòe tay: “Chotôi mưn mũi³tên Vô Ngưcïca anh chút.”ã
ҫΦ ao*nhà*Cá ส Ạㄡڮ Ḿỵㅿ
“Cô nghĩ tôingu đến mcđưa mũi tênca tôi choĩcô mưn đcô giết tôià?”
đi.copy nhục vãi.lìn Ⴈ ἡㆅʟ ễОけ
Không, tôikhông bn anh,tôi ra ngoài¸bt chim ưng,t nhiên hơiíđói.” Thu Mdi lòng.
ɤΙ đi copy nhục-vãi-lìn บ Ṹㄪʢ ὢΖㆀ
“Cô muníra ngoài tìmThiên Quyết chgì.” Phù Lâuliếc nhìn ca{s đóng cht:“Yên tâm, hncòn chưa đến[mc h đ,đi lâu ri.”ĩ
ếК yennhishark @ wordpress.com ຟ Ṉㆃ۳ ἷՐㄥ
Chng trách côđã vào đinĪlâu như thế,Їcòn nm mơïhết mt gicìri mà bênĩngoài vn chngcó đng tĩnhfgì.
ʐϓ ao*nhà*Cá ย Ḩㆄ⊱ ὔΡㄻ
Thiên Quyết điri, bên ngoàiЇkhông tin bunīcũng chng tinīvui, nói cáchkhác là trưngílão và bnĬMa tưng caưMa gii vn{chưa đánh vàođưc Vô Hưéhuyn cnh, cóýl Thiên Quyếttr v kpthi nên âmЇmưu ca PhùếLâu mi khôngthành.
ڬΙ đi.copy nhục vãi.lìn ე Ỹぐ۳ ṌУヂ
May mà lúc{đó là phânthân ca ThiênơQuyết ti, nếuÏlà đích thânchàng ta, nghĩĮthôi cũng thys.
ứՋ đi.copy nhục vãi.lìn Ⴊ ἳお❢ íΊㄱ
Nhưng trong lòngcô vn thyhơi ht hng,lúc trưc ThiênĪQuyết đã tnmt thy côĩb Phù Lâucưp đến đinNga G, khiīđó Phù Lâucòn đang trngơthương, mc dùĩđó là phânthân ca ThiênQuyết song pháphong n caïđin Nga Gèhn không khó,nhưng sao chàngĬta li cíthế dt khoátri khi, khôngphi mc đíchôca chàng talà đến cucô khi cnhnưc sôi labng ư?
ʌԴ ao.nhà.Cá დ ἇㅅɮ ὀÌㄞ
Thu Múkhông cam lòng,Íhi: “Đin NgaG này bĭanh phong níghê lm à?”í
ûỒ copy làm chó ahihi ๛ ἴズه ὔԳけ
Ý cô mun[hi ti saoĩtrưc khi đijThiên Quyết khôngđưa cô theoļđúng không?”
øô copy làm.chó ahihi ธ Ṉぃʠ âΊデ
ThuÏM vô cùngíkhông mun thanhn gt đu.
žՀ copy làm chó ahihi ഈ Ḉㄡʧ ḢΣヅ
“Hnľkhông dám, vìđin Nga Gnày đưc phongn bng nguyênthn ca tôi.ơNếu hn xôngávào, dù tôib thương khôngɪnh thì vnícó th ddàng hy ditđưc c tmđin, đương nhiênbao gm cmi th bênɪtrong.”
ờѸ ao*nhà*Cá Ⴤ Õぅظ òíㄠ
Thu Mch vào hn,li ch vàomình, bao gmìc h?!
ỹƠ copy làm chó ahihi പ ἤㆊĝ ᾃЉㄝ
Phù Lâuígt đu.
ǜf yennhishark.wordpress.com Ⴑ Ủㄨڸ ḺИㅋ
Thu Mthm khinh b.Cô không tinļPhù Lâu cóîgan làm ngcnát đá tan,vì mt kítm thưng như¸cô mà hiôsinh c cucòđi huy hoàngca mình.
ºП copy làm chó ahihi Ⴋ Ḛげʏ Ṙýデ
Nhưng PhùĩLâu phíaĺsau li nóitiếp: “Va riđnói không chunlm, nguyên thnlà ca tôi,iđương nhiên tôis không saoc, th bhy ch cóЇđ đc trongýđin này vàcô thôi.”
çѮ copy làm chó ahihi ไ Ṕこ÷ ἶ·チ
ThuM cưi gưngíphi hp: “Cógì thì tôt bàn bc,îch kích đng.”ô
خϮ ao-nhà-Cá ຟ Ẩㆆҍ ὣưㅋ
Phù Lâu congİmt: “Cơ mà,bây gi đúngìlà thi cơýtt đ hydit cô đy.”ï
ڵև copy làm chó ahihi Ⴅ Õぃộ ἶ5ㅍ
Thu M bngnh đến cnhtrong tinh thnêca Ngu đinh: Thiênmôn ca Tiên[cung, Phù Lâutàn ác nóiìvi Thiên Quyết,ngươi quý trngcái gì, tas phá hyth đó.
ǂՇ đi copy nhục vãi lìn ഘ Ḕㆊž Ữ7ㅇ
Đu tiênilà hn épcô bái đưng,ìhy dit thếĩgii tinh thnca cô, gichc là đnh¹hy luôn thânįth cô?
ʧЬ đi copy nhục vãi lìn ລ Ḉㅀك ṨАㄸ
Xem ra°là do donày cô hayļthân cn viThn Tôn nênb ma đuhiu lm, mtơkế không thành,hn s cóĺthêm trăm nghìníkế khác hànhichết cô.
ƅ) ao.nhà.Cá ബ Ṩㄲɗ Ḝϕㅸ
Nghĩ kĩïli thì cũngíkhông hn, vari hn cònnói cho côĩni kinh hãiámà, à không,bt ng ch.íTâm tư mađu này sâunhư bin, thĩdây dài câuãcá ln, chcļc qu cũngÎkhông đoán đưcíhn có ý,đnh quái quàgì, tm thihn không nhành chết cô{đâu.
åԽ yennhishark.wordpress.com ო íㅺŝ ửЮㄺ
Nghĩ vy, ThuɨM bình tâmnói: “Đưc ri,tôi không đùa:vi anh na,íchúng ta nóichuyn đi, anhmun thế nàoĭmi chu thâtôi ra?”
ǔ( ao.nhà.Cá ໖ Ằㄩþ ắΏㄡ
Cũngkhông phi vìcô lch s,ĩmà là s¹mình còn chưaichy đến cađin đã bơxách v ri.
قΛ yennhishark.wordpress.com ഝ Ḑㆄɓ Ṥ·ㅼ
“Rtđơn gin, đngphòng.” Phù LâuIâm him sĺmôi.
ɛ$ ao nhà Cá ჲ Ṝㄶغ ἁ·ㄾ
Nghe thy haich đng phòng,¸Thu M vôcùng tuyt vng.
ɳЯ yennhishark.wordpress.com แ ùいɕ ṔΊㄶ
Lúcıtrưc c tưngTiu Ngu làngưi trong lòngma đu, nàoÎng ch làìmt đa tr.îLá chn tìnhĨthn thoáng cáiămt tiêu, nếuma đu épcô đng phòng,hay là côíly cái chết…Min cưng chpnhn… Dù saoìthì dáng dphn cũng kháĬđp.
ế” đi copy nhục-vãi-lìn Ⴒ Ṓㄜņ ṺѴㆂ
Pht, cô đang,nghĩ gì vy.
¤+ ao-nhà-Cá ღ ậㅌ¿ ÂΒㄧ
BngÍbên tai vangýlên tiếng hoơkhe kh, côèngưc nhìn, lòngcht dy lênngn la hivng nho nh.
ڧՕ đi copy nhục-vãi-lìn ച àㆈ< ễ$ㆁ
PhùLâu hc máuiri!

Chứng tỏ hắn đã bị chưởng hoa sen của Thiên Quyết đánh cho nội thương. Trông sắc mặt hắn thì hẳn là tạm thời không để ý được cô đâu.

Phù Lâu lùi về sau mấy bước, lại dựa lưng vào cây cột thú xanh trong điện, trượt xuống đất.

 

Thu Mộ nhìn mà nhiệt huyết sôi trào, hình ảnh yếu mềm này của hắn chính là do bị tiếng gọi Tiểu Ngẫu của cô hại.

Cô lại gần hai bước, hỏi: “Anh khỏe không? Có cần tôi mời đại phu Ma tộc đến xem không?”

Phù Lâu hơi híp mắt, chậm rãi giơ tay: “Vô dụng thôi, bị thương quá nặng, bọn họ không chữa được.” Nói xong lại ôm ngực ho khan vài tiếng, kẽ ngón tay lờ mờ chảy ra chút máu.

Thu Mộ vốn định cúi xuống lau máu cho hắn, nhưng chân mới bước được nửa bước lại dừng, tạm thời cô nên cất tấm lòng Bồ Tát đi thôi, đây là cơ hội chạy trốn tốt cỡ nào cơ chứ.

Thế là, cô xoay người đi về phía cửa đại điện, đi được hai bước lại chần chừ, hắn sẽ không lặng lẽ chết đi như thế chứ? Cô cắn răng, lấy một con dao găm trong túi Càn Khôn ra, hằm hằm lại gần hắn. Thu Mộ nhắm mắt lại, giơ tay chém xuống, lấy nửa bát máu của mình đút cho Phù Lâu đang gần như rơi vào hôn mê.

Còn nhớ máu của cô vô cùng kì lạ, lúc trước Trì Tiên uống vào cũng tạm thời không nổi điên nữa, chỉ mong lần này có tác dụng.

Nửa bát máu vào bụng, Phù Lâu quả nhiên tỉnh táo hơn không ít, hắn giương mắt, cười yếu ớt: “Không nỡ để tôi chết à?”

Thu Mộ cất bát và dao găm đi, quấn qua loa hai vòng băng vải lên cổ tay rồi cắn đầu dây thắt nơ lại, vẻ mặt tiếc hận: “Haizz, cũng do tôi có tấm lòng Bồ Tát, chỉ mong sau này anh xét đến việc tôi cứu anh một lần mà tốt với tôi chút.” Nói rồi, cô đứng lên định đi ra cửa: “Anh cũng đừng ép tôi ở lại, xin từ biệt, không tiễn.”

Cổ tay chợt bị hắn nắm lại. Phù Lâu hôn lên mảnh vải băng vết thương: “Một khi cô đi, phong ấn của điện này sẽ bị phá, sợi tinh thần cuối cùng của Tiểu Ngẫu cũng tiêu tán theo, tôi không ức hiếp cô, chỉ mong cô ở lại đây một một lúc, một lúc thôi cũng được.”

Xem ra chỉ cần mở cửa điện một lần nữa thì phong ấn sẽ bị hủy, không sớm thì muộn, sợi tinh thần này của Tiểu Ngẫu cũng không giữ được nữa. Nhưng trong đầu Thu Mộ lại hiện lên hình ảnh cô bé tóc dài mắt đỏ tươi cười hồn nhiên ấy, không khỏi mềm lòng.
Cô bèn ngồi xuống cạnh Phù Lâu, cùng dựa lưng lên cột: “Anh nói xem tinh thần của Tiểu Ngẫu đang ở đâu?”

Phù Lâu nhìn bốn bề tĩnh lặng, ánh sáng nhạt ngoài cửa sổ chiếu lên bụi mờ bay trong không khí, trông rực rỡ ấm áp: “Có lẽ đang ở một góc nào đó thôi.”

Thu Mộ cảm thấy chủ đề này hơi muồi mẫn, kịp thời đổi sang chuyện khác: “Anh và Thiên Quyết… Quen nhau từ thời Thượng cổ à? Quan hệ hai người là sao?” Hình như từ thời Thượng cổ anh đã ghét Thiên Quyết rồi nhỉ?! Sao nghe cứ thấy sai sai thế nào.”

Dù sắc mặt Phù Lâu yếu ớt, nhưng đáy mắt lại thoáng ý cười: “Cô thấy bọn tôi xứng đôi không?”

Thu Mộ giật mình, tí nữa thì ngã ngửa.

“Đùa cô thôi, trông cô hốt hoảng chưa kìa.” Phù Lâu nói xong lại nhắm mắt lại, khóe môi thấp thoáng nét cười.

Để không ảnh hưởng quá trình dưỡng thương của hắn, Thu Mộ cũng không quấy rầy thêm nữa. Chợp mắt một lúc, tỉnh rồi lại ngủ, ngủ rồi lại tỉnh, không thể ngừng suy nghĩ về việc Thần Tôn và Ma Tôn bất kể là tướng mạo hay năng lực đều kinh thế hãi tục, khiến người đời kính sợ như thế, hai người này thật sự không có gì với nhau chứ?!

Phù Lâu ngồi cạnh yên lặng nhắm mắt, âm thầm tĩnh tọa điều trị nội tức. Lần nào thức giấc cô cũng nhìn hắn mấy lần, chỉ nghe thấy hắn nhắm mắt nói một câu: “Nếu lạnh thì có thể ngồi vào lòng tôi.”

Cô quay đi không nhìn nữa, hắn lại im lặng như trước.

Thu Mộ lại trộm ngắm dung nhan khi ngủ của người kia, thầm nghĩ không thể dây dưa với hắn thế này nữa. Chắc cô đã ở trong điện Ngựa Gỗ với hắn mấy ngày rồi.

Sớm muộn gì cô cũng phải đi.

Thu Mộ âm thầm đứng dậy đi ra cửa. Vừa định kéo cửa ra thì có thứ lao vụt đến, cô nghe thấy sau lưng vang lên giọng nói khàn khàn.

“Ra khỏi Ma cung thì tìm một viên Trọc tâm đan uống đi, linh lực cô yếu không chịu nổi sát khí Ma cung, không uống là cứ tức ngực mãi đấy, tôi còn phải ở lại tĩnh dưỡng mấy ngày, cô tự chăm sóc bản thân cho tốt.”

Thu Mộ quay đầu lại, nhìn thấy hắn vẫn đang nhắm mắt.

Thật là, nãy giờ toàn nhắm mắt mà cũng biết cô định trốn.

Giây phút mở cánh cửa ra, Thu Mộ nhỏ giọng nói: “Xin lỗi.”

Cuối cùng, ngay khi cánh cửa mở ra, chút nhớ nhung cuối cùng Tiểu Ngẫu để lại cho hắn cũng tiêu tan.

“Vợ chồng với nhau, khách sáo như thế làm gì.”

Thu Mộ sập cửa cái rầm, đi dứt khoát, sự áy náy trong lòng cũng sạch bánh.

Ra khỏi cổng Ma cung, Thu Mộ mới biết, Phù Lâu cho cô không ít cú lừa.

One thought on “U Minh – Chương 110

Bình luận về bài viết này