Chương 24: Hoàng hậu quỷ 6
Edit: Muun
Beta: Cá mĩ nhơn
Người chết ư?!!!
Thu Mộ trừng mắt nhìn anh thầy lang hồi lâu mới hoàn hồn: “Tôi dám chắc cha anh cũng mất mạch tượng và nhịp tim như tôi.”
Anh thầy lang khựng lại, vội quay vào phòng bắt mạch cho cha. Quả nhiên đúng như lời Thu Mộ, không thể tìm được mạch tượng và nhịp tim của ông.
Thu Mộ phân tích: “Tôi với cha anh đều bị con yêu ma đó làm bị thương, nói cách khác là trúng độc giống nhau. Tôi chỉ bị cào nên lượng độc ít hơn, còn cha anh thì bị cắn sâu tận xương, độc đã xâm nhập vào tuỷ nên xem ra tình hình không được khả quan cho lắm đâu.”
Anh thầy lang đồng ý với cô: “Xem ra… nếu muốn giải độc thì cần phải biết hai người đã trúng loại độc gì.”
“Chỉ sợ chưa tra ra thì đã phát độc chết rồi!” Cô buột miệng nói, sau đó lập tức ngẩng đầu: “Tôi không có ý nguyền rủa cha anh đâu…”
“Cô nương không cần xin lỗi, tôi biết cô không cố ý. Huống hồ, tuy phân tích của cô còn qua loa nhưng không phải là không có lí. Trước mắt, điều chúng ta cần làm là mau chóng tìm được thuốc giải.”
Đúng lúc đó, tiếng ngáy truyền đến từ phía thùng nước nơi góc tường khiến cả hai nhìn sang. Ngâm thuốc mà cũng lăn ra ngủ được, vô lo thì to béo, quả không sai!
Tiếng ngáy khẽ nhịp nhàng làm tinh thần của anh thầy lang chợt thả lỏng. Đôi mắt sáng bừng, hắn bước nhanh tới bên thùng nước thuốc, chỉ vào cục thịt ướt đẫm đang ngủ mê man: “Nó là Linh thú. Cô có biết đồ béo ú này thuộc loài Linh thú nào không?”
Thu Mộ nheo mắt quan sát: “Hừm, nó tự xưng là thần thú Thượng cổ Phỉ Phỉ, nhưng nhìn kiểu gì cũng không giống.”
“Thần thú Thượng cổ ư?” Anh thầy lang khá kinh ngạc, có nằm mơ cũng không dám liên tưởng đến thần thú Phỉ Phỉ. Mặc dù chẳng biết thực hư thế nào nhưng Phỉ Phỉ quả thật là linh thú, anh thầy lang tràn đầy chờ mong nói: “Tôi đi theo chú họ khá lâu nên đôi khi cũng chứng kiến cảnh ông bị thương vì bắt yêu. Bọn chúng đa phần đều chứa tà độc, để tiện đường chữa trị nên chú họ có tìm hiểu các tài liệu liên quan. Tôi nhớ có cuốn sách cổ ghi rằng, máu tươi của Linh thú cộng thêm cỏ xuyến chi có thể ức chế độc tính của tà ma, hay là chúng ta thử xem?”
Anh thầy lang hỏi hết sức dè chừng, thầm cầu mong đừng chọc giận cô. Ai ngờ vừa dứt lời, Thu Mộ đã đưa ngay cho hắn con dao mổ trâu: “Làm đi!”
“….Hơi to quá!”
Thu Mộ xoay lòng bàn tay, con dao lập tức nhỏ hơn rất nhiều. Anh thầy lang ngại ngùng tiếp nhận: “Chúng ta chỉ lấy chút xíu thôi, mong là nó sẽ không trách.”
Thu Mộ chê hắn dùng dùng không dứt khoát. Cô xách cục thịt ướt đẫm đang ngủ mê man không biết trời đất là gì lên: “Ra tay!”
Anh thầy lang tìm cái bát để đựng máu, do dự mãi mới rạch một đường bé xíu ngay trên khúc bụng nhiều mỡ nhất của Phỉ Phỉ. Nó tức mở mắt ra, đôi mắt mịt mờ xoay tròn, mãi đến lúc cúi đầu mới phát hiện bản thân vừa bị lấy một bát máu.
Phỉ Phỉ vừa oà khóc được một tiếng đã bị ánh mắt Thu Mộ dọa sợ, chỉ rưng rưng sụt sịt mà không dám lu loa.
Anh thầy lang luôn miệng xin lỗi rồi vội vàng băng bó cho Phỉ Phỉ. Sau đó, hắn phải mang đùi gà còn thừa từ lần trước ra mới khiến nó dần nín.
Trong hiệu thuốc có sẵn bột cỏ xuyến chi. Anh thầy lang chế nước sôi với bột rồi nhỏ thêm vài giọt máu của Phỉ Phỉ. Một bát đưa cho Thu Mộ, bát còn lại bưng vào phòng cho cha.
Phỉ Phỉ vẫn ấm ức. Nó ôm đuôi xù đi men theo mép tường, làu bàu không ngớt miệng: “Thế gian này còn gì đau đớn bằng việc mình đang ngủ say lại bị người ta đâm cho một dao… Lại còn là bị người thân thiết nhất đâm nữa chứ…”
Thu Mộ uống máu PhỉЇPhỉ xong thìían ủi nóọvài câu choờcó. Nhưng PhỉồPhỉ thuộc dạngỉcàng vỗ vềỡthì lại càngìkhóc dữ hơn.ửCuối cùng, côĩphải gầm lên:ẩ“Còn khóc làịtao lấy thêmíbát nữa đó!”ử, nó mớiịchịu im.
Anh thầyềlang bước ra,īhỏi thăm tìnhftrạng của ThuởMộ: “Cảm giácịthế nào rồi?”ị
Thu Mộ nhoẻn³cười: “Không thấy¹gì…” Cô vừaémới cất lời,)cảnh tượng trướcĪmắt bỗng mơýhồ, chỉ thấyἶanh thầy langẻtrước mặt mọcïthêm một cáiἳđầu, mỉm cườiĨvới cô. ThuổMộ chếch choángIbước tới chộpẵvai đối phương:í“Thuốc của anh…”ợChưa kịp nóiîhết câu, cô°đã gục vàoflòng hắn.
Anh thầyịlang cười nhạt,ïkhom người bếíThu Mộ đặtílên nhuyễn tháp.ìPhỉ Phỉ nhấtắthời không hiểuìtình hình raẳsao nên vộiầchạy khỏi góc¸tường, nhảy tót‹lên ngực cô,ĩgiậm bình bịchĩmà kêu gàoúgọi lão đại.
Khôngỏcó phản ứngêgì…
Chắc không phảiļuống lộn thuốc{chứ? Phải hỏiéthầy lang mớiớđược!
Phỉ Phỉ vừaúngẩng đầu đãộlập tức sửngịsốt. Nó giơỏmột chân lênụbịt miệng, hỏiủvới vẻ nghiĭngờ: “Anh thầyĩlang, anh cởiơđồ làm gì?”ị
…
Thần giới, VôỷHư huyễn cảnh.
Mộtềcây đào giàếmọc trên đámímây tiên, cànhïlá uốn lượn,úhoa đua sắcıthắm.
Cổ Vị Trìḻvà Bạch Maũvừa từ thiênẫcung trở vềḻVô Hư. Cả(hai sóng vaifcùng bay vềặphía đám mây,jbước trên ángİmây trải đầyộcánh hoa rồiḹdừng lại trướcícây đào già.ẩLàn gió ấmịáp khẽ phấtèqua, hoa đàoệphiêu dao rụngἱkhắp tầng mây,ïđồng thời cũngịnhuộm sắc hồngÍcho hai vịithượng tiên.
Cổ VịõTrì phe phẩyíchiếc quạt hoaỏđào thổi nhữngỷcánh hoa rụng[đầy người đi.ĩAnh ta vừaằnhặt những cánhữhoa lì đònévẫn bám trênĩvai, vừa nóiẩvới cây đàoừgià: “Lão già,èđừng giả vờỉngủ nữa, đổiïchiêu nào mớiỉmẻ hơn đượcìkhông?”
Ᏸ, yennhishark .wordpress.com Ⴗ óゾخ Ṉâㄳ
Cây đào¸già im lặngïđung đưa, tiếpİtục rung rụngịhoa đào.
ʠ đi-copy nhục~vãi~lìn ჭ Ḯㅈᴥ ẦΥか
Bạch Maịvẫn luôn giữíim lặng, ngayīđến hoa đàoứtrên vai cũngïlười hất xuống.ɩThấy Cổ Vị‹Trì giơ chânưđịnh đạp câyổđào già, anhìta bước lêníkéo lại: “Thầnỉtôn chưa cho‹gọi, chúng taἳđương nhiên khôngľthể tiến vào:điện. Cây đàoĩgià giữ cửaïlờ chúng ta°đi cũng chỉ‹là nhiệm vụicủa ông ấyụthôi.”
ẵả ao nhà Cá Ⴘ ὤㆉ¥ ὗϕㆈ
Dù saoỉmuốn vào thầnịđiện bái kiếnîThần tôn thìỗphải thông quaữcây đào tinhỳbẩm báo.
ڸϑ yennhishark. wordpress.com ჟ ὃㅆġ Ũևㄱ
Cổ VịẹTrì giật tayịáo, nét mặtửthiếu kiên nhẫn:ơ“Lão Bạch, chúngằta là ngườiỹngoài sao? Tuy²chúng ta nhậmìchức ở thiên,cung nhưng dùľsao cũng đã¹đi theo Thầnằtôn bao nămơnhư vậy rồi. Thầnẩtôn Thiên Quyết chính làívị thần duyủnhất, là chủïnhân, là ánhèsáng duy nhấtἴtrong lòng chúngằta! Vậy màôlão đào giàinày suốt ngàyîcoi chúng taḷnhư người ngoài,èphòng như phòngụtrộm. Đồ lãoịgià… mất nết!”á
خՓ yennhishark .word press.com ຣ Ằㄢℓ ỜМㆈ
“Cậu nói ai)già mà mấtἷnết?” Một ôngơlão có râu(tóc màu hồngéchui ra từèthân cây đào,òtức giận đếnÍmức râu mépơdựng ngược lên:Ī“Cổ Vị Trì,ıcậu nói raịngô ra khoaiăcho tôi! Cậuịbảo ai mấtõnết?”
ҍ) ao-nhà-Cá റ Ẵㄠ۩ ÁЈテ
Cổ Vị²Trì ngửa mặtìngắm thác nướcịđổ xuống dảiẳmây tiên ởìcách đó khôngệxa, hoàn toànằchẳng quan tâm¸đến lời nóiỷcủa cây đàoigià. Anh taăđang mải nghĩĩtới lũ cáĩtrắng phau béo,mập sống trongắao nước dưới‹thác đã béoḷhay chưa? Muốnễăn chúng quáíđi mất! Tiếcàlà Thần tôníkhông cho bắtïcá nên chúngóthành tinh cảỳrồi.
ڂă ao*nhà*Cá ე Ặㄳʂ ŨЫㆊ
Lần trước, vìịbắt một conļcá vừa thành²tinh mà CổïVị Trì đãụkiên nhẫn ngồiõxổm trong ao¹suốt ba ngàyįba đêm, khó²khăn lắm mớiìbắt được, vừaêmới treo nójlên giàn nướngÎthì Thần tônἶđã xuất hiện.
ʞY ao-nhà-Cá ഷ ủㆃڇ ÔԳㄪ
Cá‹con bị tịchithu, còn anhĩta thì bịểphạt nuôi cáİmột năm, ngàyĪngày cho ăn,ụchăm đến khi]đàn cá béoãtròn mới thôi!
ڭá ao-nhà-Cá ໖ Ṩㄼÿ ÂРヅ
Câyõđào tinh thấyỹCổ đại tiênờđang tập trungἲtinh thần ngắmệthác nước trênỷmây thì đoánĩngay được tiếngỉlòng của gã.ìÔng châm chọc:ï“Vẫn còn muốnÍbắt cá nữaἲhả? Không phảiìlão già này¸xem thường cậuậđâu, nhưng cảìđời này, cậuễđừng mơ đượcľnếm thử mùiổvị lũ cáítrong Thiên Trì.”ỉ
zP đi.copy nhục vãi.lìn ອ ẳツǜ ἡuㅁ
Cuối cùng CổìVị Trì cũngἴchịu quay đầuàsang, cười hípãmắt với ôngỉta: “Ông đoán¹sai rồi! TôiĨchỉ là đangỉnghĩ tại sao{lần trước lúcἲnướng cá tôiílại chặt nhánhícây ngô đồngichứ? Đáng lẽíphải bẻ mấyủcành đào! Ngheúnói, nướng cáỉbằng gỗ đàoếlà ngon nhất!”ẩ
ằК đi copy nhục vãi lìn എ ἦㄻڅ ἷ{ズ
Cây đào già[tức đến mứcặmột tay ômểngực, tay kiaịrun run chỉ:vào khuôn mặtɪtrơ tráo củaệCổ Vị Trì:ì“Cậu… Cậu cònợmặt mũi đểểnói hả? Cậuἷchặt cành ngôễđồng làm conừphượng hoàng kếtỏtổ trên câyíbay đi mất,ớđến giờ vẫnịchưa thấy về.êCậu chẳng nhữngụkhông biết hốiúcải mà cònẽđòi chặt luônễcây đào giàănày hả?!!! Tôiêchính là thầnổgiữ cửa choỉThần tôn đó,ẫcậu dám chặtâtôi không? Đây,íchặt thử xem?[Cậu chặt thửụxem?...”
ćϨ yennhishark .wordpress.com ჻ Ṍㅼǜ ôԿㅽ
Cây đàoЇgià tính tìnhừương ngạnh, vừaïnói vừa đưa}đầu qua: “Chémİđi! Chém đi!”õ
ŏV copy làm-chó ahihi ഐ ởㄱä ợЂㆋ
Cổ Vị Trìínhổ vài cọng]tóc hồng khiến{ông kêu oaiÍoái lùi vềìsau. Anh taảbiến ra lửa,ỵđốt trụi mớītóc trong tayệrồi quay sang³cợt nhả: “ÀĨông già, vừaīrồi chúng taịnói tới đâuạrồi nhỉ? Hìnhỹnhư đến khúcЇông mất nếtIđúng không? Nào,ịchúng ta tiếpЇtục chủ đềĩnày!”
ʧL ao nhà Cá ฝ ἰㄬڻ éѰㅌ
Cây đàoếgià tức đếnổmức trợn ngượcἶmắt lên, nệnắcây gậy hoaìđào thật mạnh:ἶ“Cậu có thểļmắng tôi làĮlão già chếtếtiệt nhưng khôngỷđược phép nóiờtôi già màļmất nết. Lãoậđây cả đờiợngay thẳng, chưaớtừng làm chuyệnìvô lễ, vôĩliêm sỉ, bấtītrung hay chuyệnểquá đáng nàoổhết! Cậu khôngùđược huỷ hoạiľthanh danh củaĪtôi!”
جà copy làm chó ahihi ค Ôㄠz ὲGぁ
Cổ VịɨTrì cúi đầuễvái chào: “Đượcịrồi, bản tiên³sai rồi. Nếuălão tiên đãệnói như vậyĺthì từ nayìvề sau, tôiỉsẽ không mắngữông già màĪmất nết nữa,¸chỉ gọi ôngâlà lão giàâchết tiệt thôi.ộÔng hài lòngìchưa?”
ġΧ copy làm.chó ahihi อ ᾂㄦɓ ὰỷㄧ
Cây đào{già tức giậnốgiơ gậy lên:í“Nếu không phảiãvì sợ làmĩồn Thần tônốthì hôm nay,ìlão hủ nhấtứđịnh đã dạyơcho kẻ hậuíbối xấc xượcỵlà cậu mộtỷtrận!”
ġx copy làm.chó ahihi ო ὧタ۴ ửΞㄵ
Cổ VịfTrì vung quạtíhoa đào, khiến:những bông đàoâtrên cây bịèthổi bay khôngfít: “Tới đây!ữChơi luôn này!ĩXương cốt rệuỏrã đến mức‹đem đi nhóm)lửa được rồiịmà còn bàyἶđặt đánh nhau.ĬHa ha ha!‹Ai sợ aiđnào?”
zk copy làm-chó ahihi ഐ êツń ẴԴぇ
Cây đàoớgià giận sôiĩngười, thổi phùɩrâu mép, quơẩgậy xông qua.{Cổ Vị Trìồkhông đánh trảơmà chỉ chạyıra sau lưngộBạch Ma, thỉnhìthoảng còn lèĩlưỡi trêu ngươi:ἱ“Lão già xơfxác lưng còng,itay chân runũrẩy mặt dàyĩmo. Không bắtồđược, lêu lêu,ïkhông bắt được…”ỡ
/Ե đi copy nhục vãi lìn ആ Ḛㄴڅ óΜㄷ
Cây đào giàíbiết Bạch Maĩlà người nghiêmítúc chín chắn,ôbình thường rấtểtôn trọng ông.ɨTuy thấy khóẵhiểu vì saoỉhôm nay anhấta lại khôngỉngăn Cổ VịḽTrì la lốiịom sòm, nhưngíbản thân ôngẻcũng ngại làmõanh ta bịủthương. Nay lạiíbị gã tiên]thiếu đạo đứcănhất trên đờiÍkhiêu khích khiếnìcây đào giàưnổi điên, phunícả máu hồngĩra ngoài.
جO ao nhà Cá ഹ ἧㄳɣ ṰΘㅹ
Cùng lúcĬđó, một giọngìnói hư ảoơtruyền tới từốthần điện giữaἳtầng mây thấpíthoáng trong sắcЇđào: “Vào đi!”ị
ɥѾ ao.nhà.Cá ฬ Èㅸɳ ÔМぎ
Cổ Vị Trì‹vỗ vai BạchfMa: “Được rồi,ìviệc lớn đãỗthành, chúng taẻđi thôi.”
ǁc yennhishark. word press.com Ⴔ Ḃㄳþ ẬОデ
Bênễtrong điện VôḷThần.
ڹϬ ao-nhà-Cá ศ ἐデğ Ḡ7ㅈ
Thầnủtôn Thiên Quyết ngồi trênἰbệ đá màuìxanh mực trướcệcửa sổ. Chàngìđang khắc mộtằchiếc chong chóngịtre.
ŏΚ copy-làm~chó ahihi ᄀ ứㄠڸ ằΨお
Bạch Ma vàữCổ Vị TrìĬvừa bước vàoïđã thấy hìnhửảnh Thần tônἲđang ngồi nghiêngíngười, đầu chỉùcài cây trâmăgỗ cổ. Máiἲtóc đen rũḽxuống nền đáɪxanh, đung đưaἳtheo từng độngờtác điêu khắcôtinh xảo củaặđôi bàn tay.
ħՍ copy làm.chó ahihi ฤ ạい۶ ệԴご
Thầnẫđiện chỉ héấmở một cánh³cửa sổ nênìhơi tối, sườnímặt nghiêng của¹chàng vừa vặnĺngược chiều ánhệsáng, từng đườngἳnét hiện lênứvô cùng hoàn,hảo. Thần tônếlặng lẽ khắcímảnh tre nhỏóđã dần thànhỷhình, quanh ngườiặnhư được baoÏphủ vàng hàoỉquang màu xanhẽmờ ảo ẩnủhiện. Chỉ liếcằnhìn thôi đãòđủ khiến ngườiịta nảy sinhécảm giác thanhơbình tĩnh lặng!
ɣà yennhishark. wordpress.com യ Ṃあɘ Ữqう
HaiÎvị tiên vừa,vào đã quỳ[xuống cách bệỗđá một trượng,ịkhông lên tiếngõdám quấy rầy.
ɥΡ yennhishark. wordpress.com ഡ Êゼك ẮΔㄬ
Thần tôn{ThiênỉQuyết ngắm nghía chiếcỉchong chóng tre,ỉcất tiếng: “BạchĬMa nói khôngùsai, bản lĩnhfchọc tức ngườiâkhác của cậuïquả là vô²địch thiên hạ.ịLão đào giàỡbị khí huyếtìkhông thông, tíchútụ trong tim,īcó cậu chọcógiận thành raɪlại thoải máiịhơn nhiều!”
çE ao.nhà.Cá ฝ ửㆊʐ ḾИㄼ
CổửVị Trì ngượngịngùng: “Ông ấyắthì khoẻ mạnhónhưng chúng tôiíkết thù mấtİrồi!”
¶И ao nhà Cá ഹ Ṍㅆǿ ᾆfㆃ
Anh taỗliếc trộm BạchïMa đang quỳ(hết sức ngayıngắn ở cạnhjbên: “Tại lãoĩBạch cả đấy,ịlại đi giớiềthiệu tay Dượcïvương vớ vẩnốgì đấy, Dượcãvương mới kê¹đơn thuốc kìẻquặc như thếứnày. Sao lạiệbắt tôi đóngủvai ác? Hừ,Ĩđào hố chônằbạn!”
څϑ yennhishark @ wordpress.com ฿ ắㄣɮ Ẽΐㄻ
Bạch Maỉnghiêm túc bẩmạbáo: “Dược vươngènói, cần tìmĺai đó chọcưlão đào tứcĩói máu. Khắpĺtrên trời dướiỉđất này, tôi:tin chỉ cóắCổ Vị Trì{mới đủ bảnẳlĩnh khiến ngườiĩkhác phải tứcùói máu. Nhữngọvị tiên khácýđều nhất tríùtán thành, quảơlà... chí lớn…Ïgặp nhau!”
ʕ ao.nhà.Cá ച ᾂㄞʉ ḠВㅄ
CổỉVị Trì khôngἲdám càn quấy]trước mặt Thầnũtôn, đành thầmâ“thăm hỏi” BạchôMa trong bụngḽcả ngàn lần.
ڮ ao nhà Cá ณ Ẻㆉọ ὄ”ㅋ
Thần tônĩThiênẹQuyết khẽ cong khóeựmôi, phủi đámẹmạt tre trênồchong chóng đi:ĩ“Dưới nhân gianđsắp đến Tếtĩtrung thu rồi,Їhai cậu hãyïxuống đó tranhằđoạt một thứìcho bản tôn.”ư
ɘϨ đi copy nhục-vãi-lìn ჰ Ḏダɐ ỡՁデ
“Tranh đoạt?” Cảõhai đồng thanh¸hỏi.
ºê đi copy nhục-vãi-lìn ര Ḅㆃɣ Ẵ2ㆋ
Rời khỏi VôĬthần điện, bướcđchân của haiẳvị tiên thoángôlảo đảo. CổЇVị Trì giậtớnhẹ ống tayĺáo Bạch Ma:ỉ“Ông có nhìnữthấy không? Thầnấtôn ngồi khắcīchong chóng tre?ịThần tôn rảnh°rỗi tới mọcórễ luôn rồiíhả?”
ċụ copy làm-chó ahihi เ ὢㅋứ ἐ-ㆊ
Bạch Maêvừa đi vừaïra dấu choìbạn mình beíbé cái mồmỉlại, đồng thờijđè tiếng xuốngímức nhỏ nhất:í“Có lạ gìịđâu, luật trờiòquy định khôngừcho Thần tônḹkhắc chong chóng°tre à?”
ڸΖ yennhishark .wordpress.com ส Ṙぁǁ ṚЉㄸ
“Cái²đấy thì không.(Chỉ là tôiỷthấy gần đâyἷThần tôn rấtḻlạ. Ông đoánớthử xem, mấyïhôm trước tôi}vào Vô Thầnìđiện đã trôngỏthấy gì?”
ʊý yennhishark.wordpress.com ฮ Ắㆆš ὔãが
Nếuẵđổi thành người¹khác, cho dùìlà Thiên Đếľhay các vịỗđại tiên thìửBạch Ma cũngĩkhông có hứngỉthú, chỉ riêngỉchuyện liên quanịđếnýThần tôn Thiên Quyết mớiľkhiến anh tafđể tâm. BạchἷMa quay sangỉnhìn: “Thấy cáiấgì?”
ظѲ ao-nhà-Cá ყ ὸㅻö Ôϒㄳ
Cổ VịjTrì ghé tớiùsát tai BạchἱMa: “Tôi nhìnểthấy Thần tônẹnấu mì! CọngÎmì vừa nhỏêvừa trắng! Cònóbỏ thêm ítĩrau thái nhỏ]với trứng gàínữa!!!”
öư đi copy nhục vãi lìn ჰ Ṹかٯ Ṯ?き
Bạch Maọsững sờ, nghiêmậtúc hỏi: “Thầnľtôn? Người đã,ăn rồi ư?”ừ
║ô copy làm-chó ahihi ກ ụえᏰ Ặ|お
Cổ Vị Trìılắc đầu: “Hìnhôảnh quá đẹpfkhông dám nhìn,ἲtôi chạy trướcḹthoát thân rồi!”ì
لՌ đi-copy nhục~vãi~lìn പ Ậㅸė ὦΑㆈ
Bạch Ma bướcủtrên đám mâyụđầy cánh hoaừđào, đột nhiênưthông não: “Choừdù có ănợthì đã sao,ấluật trời quy¹định Thần tônìkhông được phépồăn mì à?”ằ
ǒϓ yennhishark.wordpress.com ആ Ôデń âѠㄡ
“Cái đấy cũngẳkhông! Mà khoanÎđã, sao ôngıcứ nhắc tới]luật trời làmổgì vậy? Luậtặtrời quản đượcIThần tôn củaậchúng ta chắc?”ê
ұХ ao.nhà.Cá ໙ Ḽㄶĝ ṆЭㄼ
Bạch Ma điợvài bước rồiĩthả chậm nhịpếchân lại, đápàvới vẻ mơĩhồ: “Đúng làïdạo này Thầnợtôn hơi kìâlạ!”
ٿt đi copy nhục vãi lìn ກ Ṿㄠʧ ỬΑぉ
Thường ngày,ÎThần tôn tíchichữ như vàng,ằthỉnh thoảng mớiềgọi bọn họɪvào điện VôįThần bàn chuyện.ộChuyện có thểégật đầu thìἱtuyệt đối khôngỹmở miệng, chuyện¹chỉ cần mộtễchữ thì tuyệtýđối không nóiửthêm chữ thứãhai. Bình thường,ểthần tôn chỉĩngồi trên đàiỏgật hoặc lắcḽđầu. Nếu khôngổtrúng ý thìẫchàng sẽ lắcjđầu, hai người³bọn họ lạiẫphải nghĩ hướngĩmới cho đếnồkhi Thần tônἴgật đầu mớiỹthôi.
ň_ copy làm chó ahihi บ ἷズڨ ờѬㅇ
Nếu gặp chuyệnờkhó xử, Thầnìtôn sẽ phá‹lệ phát biểuỹcả câu hoànõchỉnh, lệnh chofbọn họ phảiỉlàm như thếônào, khiến họẽđược ân huệũmà sợ hãi!ḽNhất là CổἵVị Trì, anhįta sẽ phảiỵlải nhải bênềtai Bạch Maứhết mấy ngày:ẵÔi chao! ThầnũTôn nhìn thẳngĮvào chúng taìrồi kìa, ôi,{hơi thở tựaẻhoa lan củaảngười còn nhã[nhặn nói vớiỏchúng ta nhữngãmấy câu nữa…
śΨ truyen full là trang copy Ⴣ Ựげż ḢЊㆊ
Thậtẵra nhìn thần tônòThiênẻQuyết cũng không lạnhìlùng cao ngạo,àthậm chí cònìrất thanh lịchInhẹ nhàng. Nhưngìchính khí chấtĪnhẹ nhàng lạiẫsinh ra cảmằgiác xa cáchệkhó tả. Nóĩnhư cô lậpểThần tôn cùngặvạn vật đấtặtrời, gần trongĩgang tấc màờngỡ xa cáchļtrùng mây. Sựîxuất hiện củaìchàng như vượtữqua thời gianủmênh mang vôừbờ, chàng đứngİtrên thần đànỵngoài phạm viõthiên giới, xaỳvời không thể[với tới.
ʙâ ao*nhà*Cá ອ ảㄱ« ảϰㄳ
Câu cuốiílà của VănįKhúc Tinh quân.İChư vị thầnửtiên đều cảmÎthán lời ấyưquả là tuyệtốdiệu. Đây làịlời giải thíchếhợp lý vàiđầy thi vịĩcho cảm giác]nghẹt thở khôngâthể chống cựɨkhi ở trướcờmặt Thần tôn.
ɷđ đi copy nhục vãi lìn ഏ Ṡㆋخ ấẺㆅ
Cổ]Vị Trì cũngíbước chậm lại,jsuy ngẫm sâuịxa: “Thần tônơkêu chúng taậđi tranh đoạtĩthì cũng khôngìsao. Nhưng hai²câu sau mới°đúng là thậtẩkhông thể tưởng(tượng nổi.”
ҫՐ truyen5s là trang copy ഫ ỹㄜĥ Ṹϰㄜ
“Đúngùvậy!” Bạch Maìmạnh mẽ đóngícâu chốt vấnἳđề.
چĩ đi-copy nhục~vãi~lìn ກ Ṣㄜỹ ứϞㅾ
Vừa rồi lúcìhai người đang¸định rời khỏiɩthần điện, phíaἲsau bỗng vangộlên tiếng nóiủtrầm khẽ củafThần tôn: “Lầnúnày xuống nhânígian, hai cậuἵhãy mang ítìbánh trung thuÏvề cho bảnốtôn.”
ɞЌ ao-nhà-Cá ປ ᾄツڃ ὤѸズ
Cổ VịḷTrì lập tứcỡrống lên: “Bánhítrung thu á?!!!”ể
ڮP đi copy nhục-vãi-lìn წ ầㅊɦ Ỡăい
Thần tôn gậtịđầu: “Ừ, muaộbừa đi! Haiẫcậu ứng bạcảtrước, bản tôníkhông có tiền.”ể
ʓՃ ao nhà Cá ນ Ỵㅃʓ Áiㅌ
…
ǎѤ đi copy nhục vãi lìn უ Ṙㅇ۶ ḸΧㆌ
Hai vị tiênícòn đang bồiổhồi ngơ ngẩnįthì dưới chânİbỗng có cơn}gió quét tới.ọVì Bạch Maởở xa hơn{nên may mắnỗtránh thoát. CổỉVị Trì đột(nhiên cảm nhậnĮcơn đau nhóiẽtruyền từ lòngẹbàn chân lanɩra khắp người,:vừa ngoái đầuflại đã thấy{cây đào giàἱcầm giơ gậy³vung tới. Anhỵra vội vàngẳnhảy lên tránhèthoát, cây đàoàgià nhanh nhẹnỉđuổi theo: “Đứng‹lại, không đượcỉchạy!”
ầ$ ao*nhà*Cá ອ Ḝかð ὒՁぇ
Cổ VịốTrì vừa chạyìvừa kêu gào,ἲnhưng hiềm nỗiĬđang ở trênụđịa bàn củaõThần tôn nênỉđành cố đè¹nhỏ giọng xuống:ỉ“Lão già khoẻửrồi phải không?!”ἱ
ɛՕ đi.copy nhục vãi.lìn ป Ĩぇʞ ợ1い
“Đúng! Ăn chửiỳxong là tinhớthần thoải mái,ídồi dào sứcịlực ngay đâyľnày!”
ڷϐ copy-làm~chó ahihi ด ἆㄼð ḀԼぇ
“Lão Bạch!ịlão Bạch! Đứngịđờ ra đóộlàm gì, cònầkhông can ngănừông ta lạiấđi? Ông cóÍxứng làm anhặem không vậy?”¸
ɖ5 yennhishark @ wordpress.com Ⴂ Ḑげə ὑjㄻ
“Ai can cũngĬvô dụng thôi,ỳxem gậy củaầta đây!”
Có một cảm giác nghi ngờ, thần tôn là nam chính 🧐🧐🤔
ThíchĐã thích bởi 1 người
Hấp dẫn quá hhh😆
ThíchThích