Chương 32: Hoàng hậu quỷ 14
Edit: Méo
Beta: Vẫn là Cá
Mộc Cận Nhi viện cớ không khỏe để từ chối buổi xem mắt mà An Phi nương nương sắp xếp cho, đến khi cả người bị đau hết lượt rồi, không còn chỗ nào đau được nữa, cô mới chán nản thuận theo ý tốt của nương nương.
Lúc chuẩn bị đi, nha hoàn Thấm Nhi ngắm nhìn gương mặt xinh đẹp của tiểu thư nhà mình, ngẫm nghĩ hồi lâu rồi đưa ý kiến: “Nếu tiểu thư không muốn buổi gặp mặt diễn ra thành công thì sao tiểu thư không trang điểm xấu đi? Hay là để Thấm Nhi đến phòng bếp lấy nhọ bôi lên mặt cho tiểu thư nhé, đảm bảo dọa đám công tử kia chạy mất dép!”
“Em đúng là đồ ngốc!” Đầu Thấm Nhi bị cốc một cái. Mộc Cận Nhi nhìn gương mặt nhỏ nhắn xinh đẹp của mình trong gương hộp trang điểm, tự tán thưởng một hồi rồi lấy cây trâm ngọc mỡ dê đẹp nhất ra cài lên búi tóc: “Bôi đen mặt rõ ràng chứng tỏ bị ép đi xem mắt, chẳng có chút thành ý nào hết. An phi nương nương mà biết sẽ rất đau lòng. Hơn nữa, dung mạo như hoa như nguyệt nào phải lỗi của ta, cố ý giả xấu không cho mọi người nhìn là không đúng. Dù ta không giả xấu thì vẫn có cách đối phó với đám công tử nhạt nhẽo đó.”
Mộc Cẩn Nhi cũng thoángíngây ra, mặcợdù bình thường,jcô hay dùngïbạo lực với]tam hoàng tửɨtính tình ônễhòa nhưng bâyĺgiờ, chuyện riêng°nữ nhi tình³trường giữa haiἶngười khiến côịvô cùng ngượngìngùng, không biếtơcó nên anЇủi anh ta[hay không, nếuĺan ủi thìắan ủi thếïnào. Tay côêbất giác sờilên mặt anhõta, vốn địnhừvuốt ve, cuốiơcùng lại thànhỡđập mấy cái,ứsau đó chạyỗbay chạy biến.
ThấmɩNhi há hốc¸miệng rồi vộiịvàng đuổi theo.
“Tiểuíthư, vừa rồiftiểu thư làmơthế là khôngứđược đâu…”
“Taḻlại thấy rấtẹđược.”
…
Hồng MônÏTrai.
Sơn hào hải¹vị màu sắcóbắt mắt đượcũbày đầy trênἱchiếc bàn gỗìhình vuông. MộcịCẩn Nhi dàyềcông chọn tưíthế bất nhã(nhất để ngồi{đối diện vịìcông tử áoòtrắng, cả haiỹcùng đánh giáɩlẫn nhau.
Cuối cùng,ịcông tử áoẽtrắng bị nhìnýđến đỏ mặt,òho húng hắngírồi hơi quayἴđầu đi.
“Nghe nói:tiểu thư CẩnụNhi dung mạoônhư hoa nhưḽnguyệt, có triİthức hiểu lễủnghĩa, hôm nayĭgặp mặt…”
“Chuyệnḹđó à...” MộcễCẩn Nhi bỗngõgắp một miếngùthịt mỡ đútḻvào miệng, nóiợnhồm nhoàm: “Bảnìtiểu thư đâuįchỉ như hoaênhư nguyệt, phảiìlà chim saIcá lặn, hoaἷnhường nguyệt thẹn,ĩphong hoa trácẫtuyệt, quốc sắcĮthiên hương, nghiêngànước nghiêng thànhỹmới đúng. Dõijtrông khắp kinhIthành nước Lương,ḻanh từng gặpẩcô gái nàoἰxinh đẹp hơnĩtôi chưa?”
Côngļtử áo trắngõnghẹn lời, imỉlặng một lúcḹmới gượng gạoịcất lời: “Chưa…ẵChưa từng gặp.”ơ
ڼ1 đi.copy nhục vãi.lìn Ⴎ ỹごʟ óBㅇ
“Đương nhiên làùchưa rồi, đẹpıhơn tôi thì‹chỉ có yêuīquái thôi.”
٩З copy làm chó ahihi ฬ ếゾڻ óhッ
“…”ɪ
ڹá copy-làm~chó ahihi ച Ḿㄩẵ Ṝcㄵ
“Công tử, tôiἳcảm thấy côựtiểu thư nàyựđầu óc khôngἶbình thường.” Gã{sai vặt đứngừcạnh không ngheỷnổi nữa, khẽỉrỉ tai côngἲtử nhà mình.
ɘ& copy làm chó ahihi ฃ Õテڨ ṐЇㄾ
Côngỳtử áo trắngЇđứng dậy: “Tiểuḹthư, nhà tạiờhạ có việcằgấp, vô cùngãkhẩn cấp, thứạcho không thể°dùng bữa cùng.”ứDút lời, anhỗta lập tứcấrảo bước raịcửa.
ڂΨ yennhishark.wordpress.com ട ỉさʙ Ḱýㄣ
Thực sự khôngítưởng tượng đượcļem gái nuôiıcủa tam hoàng³tử lại tệẵđến thế.
āՆ đi.copy nhục vãi.lìn Ⴜ ἆㅊҍ ὴ$ぅ
Mộc CẩnầNhi liếc mắtặnhìn vị côngâtử mặc áoúlam đối diện,ếchép miệng: “Tôiắhỏi nhé, cóĮphải nhà côngḷtử bán áo¹quan không? Bộèđồ lụa xanhỡlam này khoácừlên người anhếquả là tấmɪbiển hiệu sống.ἵNgười chết chắcễchắn rất thíchïmàu sắc hoaỳvăn này, khôngḽchừng để ngườiịchết mặc đồúnhà anh sẽịvui đến bậtỡdậy mất.”
ʢѼ đi copy nhục vãi lìn ฅ Ṷㄡخ ỵԴㄜ
Côngįtử áo lam}nghẹn họng nhìn{cô trân trối,¹không biết nóiílại thế nào.
ڃР ao*nhà*Cá ໐ Ờㄫẫ ὀáう
“Saoờnhìn nét mặtịcủa công tử{giống cương thiЇvậy?” Mộc CẩnľNhi nhanh chânátiến lên, kéoỗcằm anh ta,ărồi lại épíđôi môi đangớmím chặt lạiĩcủa anh taòphải mở ra,ɨcô cúi đầuỵquan sát tỉẹmỉ: “Ai da,ôcông tử à,ĩrăng anh dàijthật đấy, rấtốgiống cương thi,ĭxin hỏi bìnhẵthường công tửõăn gì màêrăng nhọn thế?”ồ
ڭƠ copy-làm~chó ahihi ჰ ὤㄫĉ ỜỒㄨ
…Mặt anh taḽđen thui, cằmùbị trật khớp³chảy cả nướcìmiếng ra, giọngİnói nghe úẽớ: “Tiểu thư,Icon người cóἲba việc gấp.”ɩDứt lời, anhóta hốt hoảngĩchạy mất.
ʀ| copy-làm~chó ahihi ວ Ṗッʉ Õăチ
Cẩn Nhiìgọi với theo:ê“Nhà xí ởẫbên phải.”
ɓụ yennhishark. wordpress.com ງ ớソø ἠІゾ
Raũkhỏi cửa, côngĨtử áo lamửđỡ cằm điấthẳng đến yĺquán ở bên‹cạnh. Buồn cườiḻthật, dạo nàyịđi xem mắtọthôi mà cũngểmạo hiểm ghê,ủnếu không phảiĪđối tượng làíem gái nuôiừcủa tam hoàngứtử thì hômỹnay chắc chắnécô ta sẽĩno đòn.
ẹϠ yennhishark .wordpress.com ຜ Ḥㆁų ỘՒぎ
Mộc CẩnỉNhi ăn một²lúc ba bát²cơm lớn, sauịđó ném mạnhĬlên bàn gỗ.
ڂa đi copy nhục vãi lìn ນ Ḯㄱŋ ế-ㅹ
“Vịỡcông tử này,ĩxin hỏi nhàἳanh buôn bánĩgì vậy, nhàũcó mấy gian,ỡvàng ròng mấyĩcân, ngân phiếuẹmấy tờ, xeặngựa mấy cỗ,³nhà có chaấmẹ già cầnăphụng dưỡng hay¹có cô emjchồng xảo quyệtẫchờ cưới không?áSau khi thànhìhôn thì tài¹sản, ngân phiếuẩcó sang tênícho tôi không,ļchia đôi cũngḽtạm chấp nhận.”ờ
ɥԳ copy-làm~chó ahihi ჱ ὠㄿō ẠΉㄠ
“… Tiểu thư,ụthật sự khôngủdám giấu, tôiḻcó bệnh khó‹nói, nhìn tiểuộthư tuyệt diệuἲthế này, tôijkhông đành lòngľlàm liên lụyẻtiểu thư, chúcịcô tìm đượcĩtấm chồng tốt.”ἷ
û^ ao nhà Cá ა ữㄤž éỷㄾ
Mộc Cẩn Nhiịnhìn anh taỵlao ra cửaụnhanh như chớpằthì tấm tắcýkhen ngợi: “Đâyợlà người chạyẫnhanh nhất.”
٪Л ao nhà Cá ഇ Ṱタǔ Ầqㆊ
Đửng³nói là emổgái nuôi củaítam hoàng tử,ỵcho dù cóạlà em gáiỉruột của hoàngựđế thì anhjta cũng khôngũcưới. Quá lỗồmãng, thô tục,Įtục không chịuĪđược, tục không°gì che được.ãAnh ta raĬngoài rồi thìãcũng không nhịnÎđược nữa màùthan thở vớiùgã sai vặt.
نЊ copy-làm~chó ahihi ว ĩㅌž ṆΝい
“ThấmểNhi, còn mấyfngười nữa?” MộcậCẩn Nhi uểửoải nằm nhoàiíra bàn.
ậО ao-nhà-Cá ໓ èㄝć ẠУㆌ
“Sắp hết²rồi, tiểu thư,ặcòn một ngườiınữa thôi, tiểuịthư mau dậy}đi.”
āỵ yennhishark.wordpress.com Ⴗ ὠㅸ⊹ ὀևヅ
Mộc CẩnĪNhi lập tứcụngồi ngay ngắnīlại, cầm đũaÎquét sạch bànἵăn với tốcửđộ nhanh nhưĩchớp. Sau khiọợ lên mấyừtiếng, cô nhìnỉngười đàn ông¸áo hoa trướcẻmặt, nói vớiạgiọng điệu tiếcỵrẻ: “Dạo này{bản cô nươngïkhông có hứngἱăn, mới ănḷmột tí thếỉđã no rồi.”ī
ğТ copy làm chó ahihi Ⴇ ὺゼď ὼxㅼ
Không ngờ câuữnày không dọaįanh ta chạyémất, lại cònởnhoẻn cười: “Côἵnương Cẩn Nhi(răng khỏe màìkhẩu vị cũngợtốt, nhà tôiĩmở quán rượu,ắchắc chắn sẽínuôi cô nươngἲbéo trắng. Với:sức ăn vàẹcơ thể khỏeõmạnh của cô}nương thì tôiítin sau khiýthành hôn, việcâkế thừa hưởngἳhương hỏa sẽ¸không thành vấnộđề.”
⊰В đi copy nhục vãi lìn ป Ṋぉڃ ṮЈえ
Mộc CẩnđNhi ăn noỉquá nên ưỡnjbụng đứng dậy,ịnhân tiện cúiúđầu nhìn thânļhình hơi trònïtrịa của mình,ịcố ợ lên:Ĭ“Mở quán rượuỉà, tốt quá,ỏcó phao câuĮgà không? Bổnítiểu thư thíchļphao câu gàýnhư mạng từjbé, không cóἷphao câu làộkhông sống được.”,
ẳА ao nhà Cá ຄ ởㄷứ ὤĩㄝ
Sau đó, côídùng ngón tayõmập mạp khuaụkhoắng: “Tôi đãĮtừng ăn mộtḷmạch hết sáuậmươi cái phaoỉcâu gà khoἳtàu. Sau nàyợgà trống gàỉmái cứ nhìnễthấy tôi làÍchạy hết. Bảnõcô nương tứcígiận, vung daoỗphay lên làmỉthịt hết đámígà, nhổ sạch{lông rồi làm²một nồi phaoịcâu gà thậtưlớn.”
òТ copy làm-chó ahihi บ Ṫㄥú Ṣớㆄ
Công tửЇđối diện kinhẩhoàng, ngã nhàoIkhỏi ghế.
ʐЙ yennhishark.wordpress.com ช ἐㆃڅ ẫΘㅽ
“Tiểu thư,ồnhà… nhà tôiãcó việc gấp,ởhẹn hôm khácĭnói chuyện, hômľkhác nói chuyệnìsau.” Anh taľnói xong cũngừlập tức chạyļmất tăm.
عХ đi-copy nhục~vãi~lìn Ⴌ ẵタ~ ựМㄡ
Trước đâyĬem gái nuôiīcủa tam hoàngừtử làm đồftể chăng? Huhu,ỷkhông chọc nổiửđâu.
ʠՀ đi copy nhục vãi lìn Ⴋ Ḿㅍė ḶԲㅾ
Thấm Nhi đứngằcạnh, vẻ mặtĩnhư sắp khóc.
٨Ẻ đi-copy nhục~vãi~lìn ๗ ἷㄤņ ὤôぐ
MộcệCẩn Nhi lạiềợ một cái:Ї“Xong chưa, sắp‹ăn đến vỡởbụng bản tiểuỉthư rồi, lắmíđồ ăn quá.”ử
ổՀ copy làm chó ahihi ഇ Ḋうڽ Ḍdㄤ
Trên chiếc bànἶvuông ở cạnhềcửa sổ, mộtúngười đàn ôngἴđeo mặt nạửbạc, dáng ngồiịnghiêm trang đãfthấy hết nhữngÍchuyện này. Người°đàn ông nhếchămiệng đứng dậy,ἰthân hình caoĬlớn tao nhãļbước tới.
ċL ao nhà Cá Ⴖ ὰㅿʌ Ềϳㄪ
Đỉnh đầuἴchợt tối, MộcịCẩn Nhi đangIxoa bụng ngướcúlên, trông thấyĬmột người đànļông đeo mặtãnạ, khí chấtứsiêu phàm đứngỉtrước bàn.
۵Ы yennhishark.wordpress.com ງ ởㅀɴ ἡ=ㄞ
Cô chợtỗhốt hoảng, nóiựvới người đó:é“Anh xấu lắmêhả? Thế nênĭmới phải đeoỹmặt nạ?” Tiếpớđó, cô mấtâkiên nhẫn xuaɨtay: “Đi đi,ịđi đi, đầuɪthai lại, đẹp[trai rồi hẵngïđi xem mặt,ỉdọa trẻ con‹là không tốt}đâu.’
ʗФ copy làm.chó ahihi ฿ Ỡㅀẽ ἠϱが
Người đàn ôngổđeo mặt mạâkhẽ nhếch môi,ễđưa cây trâmảbạch ngọc ra.
ņՒ đi copy nhục vãi lìn ໙ ỵㅅɤ ἡỵㄜ
MộcịCẩn Nhi sờ,búi tóc, đúng)là không thấyăcây trâm bạchòngọc đâu nữa.
ٿѦ yennhishark @ wordpress.com ഊ Ḋㅅʘ ẩϤㆆ
Côĩvừa ợ vừaἲnhận trâm bạch{ngọc rồi quanùsát sỉ mỉ,ằkhông thấy xướcịvết nào thì²lòng thầm cảmêthấy may mắn.
ڧΝ ao*nhà*Cá ฅ ỗぐڻ ṎՖㅆ
Thấm,Nhi khẽ nóiĩnhỏ bên tai(cô: “Tiểu thư,ểvị công tửýnày không phảiìđối tượng xemImặt, danh sáchĩhôm nay đãịhết rồi.”
ªЗ đi copy nhục vãi lìn ๑ Ṹㄳố ỮԲぉ
MộcữCẩn Nhi vỡἷlẽ. Một tayīnắm chặt câyÎtrâm, tay kiaìvỗ lên ngườiỳnọ: “Đa tạỵđại ca nhé,Îcây trâm nàyịrất quan trọng]với tôi, khôngèthể làm mấtíđược. Vừa nãyýchỉ là hiểuļlầm thôi, trangíphục của anhЇmang lại cảmăgiác rất thầnĬbí, chắc hẳnầlà một vịĩmĩ nam đẹpỉvô ngần. Nhàỳtôi có việcígấp, có duyên¸sẽ gặp lại.”{Nói đoạn, côụlập tức kéoİThấm Nhi chạyấnhư bay raἶkhỏi Hồng MôníTrai.
ɸЭ ao.nhà.Cá ป ὴㅸɸ ửՅぁ
Lúc sắp đếnêcửa, cô chợtễdừng lại, ngoáiọđầu cười nói:ı“Ê, mặt nạịcủa anh đẹp{lắm, nếu lầnĺsau có duyênỳgặp lại thìỉtặng tôi nhé.”ọ
×Ợ yennhishark @ wordpress.com Ⴐ Ḳㅍ⊰ ὓ·ぐ
Chiều hoàng hôn,ỉmây ráng rợpítrời. Đôi mắtịsâu thẳm dướiìlớp mặt nạộbạc chăm chúỉnhìn theo bóng[dáng nhảy nhótĺtung tăng củaĮcô, đến khiíchiếc bóng hồngıphấn hoàn toàn,biến mất ởởđầu con ngõĨđượm sắc màuổấm.