Chương 163
Edit: Đụt
Hôm ấy có trận gió lướt qua cung Hỏa Mị, những cụm cỏ xanh lay động trong hang động đen ngòm.
Mạc Thiên Phỉ mời Lưu Tử đến đình đá luận bàn cờ nghệ, Tinh Hồi không mời tự đến, canh giữ bên cạnh Lưu Tử một tấc không rời.
Bàn cờ trong suốt nhuốm màu vàng nhạt hiện ra trong đình, bay trôi nổi giữa không trung.
Mạc Thiên Phỉ bước lên bậc thang, nhã nhặn ngồi lên ghế đá ngọc đen, lạnh lùng liếc nhìn Lưu Tử đang mắt đi mày lại với Tinh Hồi: “Bàn cờ ngày gọi là Kim Ngân Sát.”
Lưu Tử thu ánh mắt tình tứ lại, ngồi xuống đối diện Mạc Thiên Phỉ, cầm một quân cờ tỏa vầng sáng bạc rực rỡ, tán thưởng: “Quân cờ này hay thật, đẹp hơn quân cờ đen trắng nhiều.”
Mạc Thiên Phỉ nhíu mày cầm một quân cờ màu vàng, lại nhìn bàn cờ nổi giữa không trung một lát rồi mới nói: “Đã là ta mời, nhường cô đi trước ba bước.”
Lưu Tử hào hứng đặt lại quân cờ lên bàn cờ trên không, vẻ mặt kiêu ngạo: “Từ bé tôi đã chơi cờ với Tinh Hồi ca ca, nữ vương coi chừng đấy.”
Mạc Thiên Phỉ vân vê quân cờ, thả nó trở lại: “Vậy à? Ta từ bé đã không thạo cờ nghệ, có khi lại thua dưới tay hai ngươi mất.”
“Chắn hẳn nữ vương không có chuyện mời tôi đánh cờ cho vui, muốn cược gì thì mời nói thắng.”
Mạc Thiên Phỉ ngước mắt, nhìn xoáy vào Lưu Tử phấn chấn bừng bừng: “Thông minh đấy.”
“Không phải tôi thông minh, mà sự thật đã quá rõ ràng. Khắp thiên hạ này có lẽ người nữ vương chướng mắt nhất là tôi, nữ vương nổi hứng chơi cờ thì nào đến lượt tôi ngồi đây, nhưng nếu nữ vương muốn giết ai thì chắc chắn tôi là người đầu tiên được nghĩ đến.”
Mạc Thiên Phỉ nghe vậy vẫn thản nhiên như thường, không nói không rằng.
Lưu Tử nhìn nàng, nởḷnụ cười ngọtừngào, tiếp tụcınói: “Dù nữđvương muốn giếtậtôi, muốn tôiɪchết, nhưng tôiửkhông muốn nữìvương chết chútẩnào, thậm chíốTiểu Tử cònḹrất thích nữếvương.”
Vẻ châm}biếm nổi lênótrong mắt nàng:í“Vậy à.” Quân³cờ trong tayỳrơi xuống, “Vậyịlần này chúngĩta sẽ đánh(cược đồ vậtèmình yêu nhất.”į
Lưu Tử nhìnêTinh Hồi đứngỉsau lưng, kiênữquyết nói: “Khôngữđược.”
Mạc ThiênừPhỉ nhận chénựtrà Hồng Vuĩdâng lên, nhấpồmột ngụm: “Tainói là đồívật yêu thíchĩnhất, chứ khôngíphải người yêu.”]Nàng đưa lạiữchén cho HồngĮVu, hờ hữngìliếc nhìn TinhòHồi: “Người côĩyêu là hắn,Icòn ta lạijkhông có ai(để yêu, cượcÎvậy thì bấtẩcông cho côỳquá.”
Nàng chỉịvào thanh kiếmἴtreo bên hôngđLưu Tử: “Cượcĩnó, thế nào?”ẫ
Lưu Tử thầmîđưa tay vuốtỡve hoa vănÎsao trời khắcẽtrên thân kiếm,Īlại ngước mắtìnhìn Tinh Hồi,ằquay đầu nói:ã“Không được, kiếmἱTinh Nguyện làìvật đính ướcựcủa tôi vớiảTinh Hồi caɪca.”
Mạc ThiênẫPhỉ nghịch quânïcờ trong tay:ũ“Cô nghĩ côɨcó tư cáchỉkì kèo vớiàbổn vương? Hay(là muốn taẫcướp đi luôn?”í
Lưu Tử siếtɨchặt thanh kiếm,ỡnhấc một quânἰcờ lấp lánh:ờ“Cược thì cược,ổchưa chắc tôiἷđã thua. Nhưngữnến cô thuaòthì sao?”
MạcẫThiên Phỉ biếnứra cái quạtỉbạc: “Đây là(quạt Niết Bànİbảo vật thiênờcung, cũng làềthứ ta yêuởthích nhất, thuaắthì cho cô,¹đã công bằngệchưa?”
Lưu Tửấnghiền ngẫm thếɨcờ, miệng lẩmịbẩm: “Còn hỏiÎcông bằng hayἰkhông công bằng,ĺlại chẳng phảiîdo cô quyếtằđịnh hết.”
Mạc(Thiên Phỉ thấyẽđối thủ lầmẵbầm oán giậnɨthì vẫn thảnónhiên như thường.
Haiἰngười chém giếtĨtrên bàn cờ,²Mạc Thiên Phỉἵvẫn là tháiĩđộ biếng nhácặquen thuộc. Ngượcôlại, từ sauịkhi đặt cượcịLưu Tử đãủthận trọng hơnĺhẳn, cầm quânḹcờ lên suyénghĩ một lúcɨlâu mới hạÎxuống, không cheìgiấu được sựẳcăng thẳng.
čΨ đi copy nhục vãi lìn ໓ Ṳㅁź ḊỢけ
Trong thờiịgian ấy, MạcơThiên Phỉ đãĪnâng chén sáuĩlần, mùi rượuịtản mát trongjđình cổ.
ℓВ yennhishark.wordpress.com ჰ ἦㅉº ὣ2ㆉ
Tinh Hồiĩvốn luôn imìlặng đứng mộtẹbên chẳng khácĬgì cọc tiêu,òthấy Hồng Vuổlại rót choıMạc Thiên PhỉĨthêm một chénènữa, Mạc ThiênìPhỉ sắp sửaľmột hơi uốngįcạn, cuối cùngóy không nhịnằđược mà lênįtiếng: “Tửu lượngĩnàng không tốt.”Í
ҳՑ yennhishark.wordpress.com ๗ Ṥがğ ḮԷㅌ
Quân cờ sắp³sửa đặt xuốngļngừng lại, MạcệThiên Phỉ nhớưvề đêm uốngḹsay trước mặtỉy, đêm ấyĩsao trời lộngìlẫy lạ thường.
حЙ ao*nhà*Cá ຣ ẵいở Á|ㅉ
Yïnói chỉ cầnẵy vẫn ởếđây, sao trờiīsẽ luôn sángĺmãi.
ڇϠ copy làm-chó ahihi ლ ᾂテų ἑ{ㆃ
Bây giờ nhớỡlại, những câuἶnói ấy chẳngĩkhác gì lưỡiỉdao cắt quaễtai nàng, nàngįbỡn cợt: “Saoứnào, cung chủįcung Tinh TúÍcũng muốn xinịmột chén?”
ẳq ao nhà Cá ๚ Áㄳñ ẰϢㅊ
Xưngìhô này khiếnἴTinh Hồi hơiómất tự nhiên,ĩcụp mắt: “Thôi.”ļ
ɲà ao nhà Cá ຟ Ḥこň ề{ㅸ
Ván cờ tranh¸đấu suốt từôsáng sớm đếnọđêm khuya mớiĺphân thắng thua.
āΎ đi copy nhục vãi lìn ത ὄㄪʟ ἄ!ぉ
Đâyílà dưới lòngìđất, vốn chẳngẽphân biệt ngàyɪđêm. Nhưng nơiờnày lại cóìmột dòng sôngésao vắt ngangẩkhông trung. Khi°ngôi sao càngứtỏa sáng, cảnhàtrí xung quanhềtự tối dầnõnhư thể vàoĩđêm thật. Đếnḷkhi ánh saoộmờ đi, vạnơvật dường nhưĩlại sáng lên.õTộc Hỏa Mịãbèn lấy thiênùhà giữa không]trung để phânἷđịnh sáng tối,ỉđáng tiếc thiếuèmất ánh trăng,ùđẹp thì cóỳđẹp, nhưng cảmừgiác vẫn khôngêđủ hoàn mỹ.
õR đi copy nhục-vãi-lìn Ⴎ Ṋㆁۼ ṸБㅍ
Vánạnày, Mạc Thiên]Phỉ thắng.
ćô yennhishark.wordpress.com ງ ộㅇố ỏăㅾ
Cờ nghệ{của Lưu Tửịkhông hề kém,ἳmỗi bước điĺđều thận trọngıvô cùng, MạcồThiên Phỉ thảnhỡthơi hạ quânủcờ trong tay,ỉtừng bước phá}vỡ tử cục,ítìm đường sốngủtrong bế tắc.
ڭІ ao*nhà*Cá บ Ṯヂʉ ỮBㅄ
MạcứThiên Phỉ lấyịkiếm Tinh Nguyệnırời khỏi cổứđình, để lạiềLưu Tử đứngĭđó khóc lócưvới Tinh Hồi:ἰ“Thực ra sớmĩmuộn gì thanhẹkiếm này cũngếlà của côẫấy, nhưng mà...ĩnhưng mà muộiiđã mang theoễbên mình lâuịvậy rồi, khôngĩcó nó muộiãkhông quen.”
ħΕ ao nhà Cá ვ Ôえڄ ὁѼㆇ
TinhêHồi cúi đầuĩmỉm cười, nhìnầgương mặt béỉnhỏ cố gắngềkhóc vẫn khôngấthể rơi nướcïmắt: “Sớm muộnừgì cũng làḻcủa muội mà,ãchẳng bao lâu)nữa kiếm TinhợNguyện sẽ trởễvề bên muội.”ɨ
µ( đi copy nhục vãi lìn ໔ Ṇㄡʌ ả5が
Lưu Tử ômụTinh Hồi, vùiɪđầu vào ngựcỉy, đưa tayỉlau giọt nướcἰmắt vốn chẳngặtồn tại: “Muội²cảm nhận được°băng giá và,căm hận trongīlòng nàng quáḹnặng, e làḷtình cảnh chúngộta không ổn,ἶmuội thì chẳngÏsao, chỉ sợúhuynh lại phải}chịu khổ, tại²sao chúng ta[không nói chânủtướng cho nàng,ỉmuội bị nàngĬhận đến vậy,ĺchẳng dễ chịuìchút nào.”
ɵΖ ao nhà Cá ฤ Ụㄥڅ ὖՏㄷ
TinhĩHồi khẽ vuốtítóc Lưu Tử,]cọ cằm trênīđỉnh đầu nàng,įnhìn thiên hàànhư đang nổiợlên sau mànjsương, thở dài:ễ“Với tính tìnhĩcủa nàng, dùɨbiết chân tướngổthì cũng thếấnào? Tộc HỏaÎMị chết trongôtay ta, đâyḹlà sự thậtĨkhông thể chốiĩcãi, chỉ riêngìđiều đó thôiỹđã đủ cắt:đứt duyên phậnỡcủa ta vớiĩnàng. Rạn nứtfấy chính làũvực sâu, đờifnày kiếp nàyốnàng sẽ khôngợcòn yêu ta,ửchỉ biết hậnởta.”
ệѮ copy-làm~chó ahihi Ⴖ Ửㅂ× ồΌㄶ
Lưu Tửἲngẩng đầu, vẻ²mặt tiếc thương,ừdịu dàng nhìnốy: “Nàng hậnỉhuynh, huynh cònợhận chính bảnọthân mình hơnữcả nàng. Nỗiẩlòng của huynh,únàng không hiểuİđược, nàng sẽũlại càng hận,ĩhuynh lại càngÎđau khổ. Muội,đã chẳng làmểđược gì, đểêmuội cùng đau(với hai ngườiἲđi. Nhưng TinhỡHồi ca ca,íhuynh phải nhớĪvẫn còn cóɪmuội, dù nàngἲhận huynh thì,vẫn còn muội,ẵnỗi hận ấyĮsẽ giảm bớt,ἵbiết đâu sẽÎcó hy vọng.”ị
ʑՉ yennhishark.wordpress.com ฃ ᾀヅڵ ὖГㆁ
Tinh Hồi vuốtũmá Lưu Tử:ĩ“Muội nghĩ nàngÍsẽ ngoan giốngímuội sao.”
ʢV copy làm-chó ahihi Ⴒ Âㅾʛ ṰИぐ
“Muộiđngoan ngoãn đángịyêu thế nàyìlà nhờ TinhịHồi ca caịnuôi mà.” LưuấTử thu lạiặvẻ cười đùa,ɨnhìn cỏ câyẵum tùm ngoàiịđình cổ, thởἵdài: “Thực raịnàng rất đángửthương, rõ ràngịnàng đã có[thể ngoan ngoãnĮđáng yêu nhưộmuội.”
ûΤ ao.nhà.Cá ฆ Ỏけŋ ùàㄣ
Thu Mộậnghe xong lạiἳthấy lơ mơ,{đành thỉnh giáoéPhù Lâu tiếp:ɨ“Cô gái Lưu)Tử này lươngựthiện thật đấy,ợlời nói cũngảmang nhiều ẩnjý. Không nóiấchân tướng choìMạc Thiên Phỉ¸là sao, bọnĮhọ giấu MạcợThiên Phỉ điềuềgì? Lần nàyíđừng có mà]úp mở nữa.”ἶ
ėΛ ao.nhà.Cá ვ ἡㄢą ὲЩㆌ
Phù Lâu cười:ẽ“Đúng là cóÏgiấu diếm vàiÎthứ, lúc mớiặvào tôi đãốxem lướt quaỉmột lượt mêĮtàng giới này,ἲthấy một đoạnẻký ức bịìngoại lực rấtĭmạnh phong ấn,]hẳn là doàTinh Hồi làm,ũkhông ngờ tufvi của y²đã đến mứcÏấy, phong ấnơđược cả mêĩtàng giới rồi,ĩtiếc thật.”
⊰Θ ao*nhà*Cá ണ ẩいʑ òVㅽ
“Hả?(Y phong ấnḻcái gì? Phongỉấn lúc nào.”ề
❢Έ đi copy nhục vãi lìn ມ ᾂごộ ṴΞㆋ
“Đến lúc ấyĩtôi sẽ tựíkhắc phá, chắcḹlà phong ấn¹từ khoảnh khắcểcô vào mêĩtàng giới. KhôngIthì trình tựẩcâu chuyện ởẵđây đã khác.”ḽ
őΒ yennhishark.wordpress.com კ ἄㅀڻ ỠѸㅆ
“Đáng nhẽ phảiứlà trình tựđthế nào?” TinhộHồi này cheẽgiấu kỹ thật.
ᏰЫ đi copy nhục vãi lìn ฮ ἣうẩ ÔЖㄸ
PhùìLâu kiên nhẫnĩgiải thích: “Lúcờcô mới vàoômê tàng giớiẹcó phải thấy(cảnh đầu tiênờlà Mạc ThiênịPhỉ dẫn Hồng°Vu đi xemɪbình minh ởɨnhân gian không?”á
ǿϰ ao.nhà.Cá Ⴗ óきğ ẪՕう
Thu Mộ gậtăgật đầu, lại,lắc đầu: “LàộHồng Vu rủởnữ vương điầnhân gian xem)bình minh.” Thếỡrồi nữ vương(hết sức thấtỉvọng, bảo rằng¸bình minh ởệnhân gian cònɨlâu mới bằngấở núi ĐôngọLi.
خև ao.nhà.Cá ശ ắㅀʓ ÈՖㄨ
Phù Lâu hắngḽgiọng: “Cô đúngơlà thích bắtỷbẻ tiểu tiết[không liên quan.”Ī
ếϐ ao nhà Cá ๓ ἄㄨɞ ỌՁㄤ
Thu Mộ sửaớlại: “Không hề,ĩđấy là vìİtôi xem kĩụhơn anh, phânútích thấu đáoôhơn anh.”
هd ao*nhà*Cá Ⴡ éㅅʂ ợΈㄜ
PhùịLâu bày vẻừmặt chịu thua:ἲ“Bây giờ chúngêta nói chuyệnồchính được chưa.”ļ
ڂՕ ao-nhà-Cá ກ Ẹㄡ۷ ẢКㅾ
“Anh nói đi.”į
zϕ ao nhà Cá ნ Ṁけą ἄqㄧ
“Cảnh đầu tiênĩcủa mê tàngĩgiới này vốn¹dĩ không phảiãMạc Thiên Phỉửvà Hồng Vuãđi xem bìnháminh ở nhânữgian, đáng nhẽỉphải là MạcằHỏa Vũ xuấtḻhiện đầu tiênịmới đúng.”
ұΎ copy làm-chó ahihi ซ Ṿあ□ Ḽϳㆅ
“MạcúHỏa Vũ? Mẹẻcủa Mạc ThiêníPhỉ?” Vị nữÎđế hùng mạnhýđến nỗi quanồviên lớn nhỏẹkhắp lục giớiínối đuôi nhauỵđến tặng quà?
ʕΤ ao-nhà-Cá ჩ ὠㄨª ộàッ
PhùìLâu gật đầu:Ĭ“Tính ra duyênìphận của MạcíThiên Phỉ vàἲTinh Hồi đãòbắt đầu từốmẹ nàng, thếứnên đoạn mởĭđầu của mêἲtàng giới đãịbị phong ấn.”ắ
ëЩ ao*nhà*Cá ผ Ṍㅈ٪ ấíセ
Thu Mộ liếcἶnhìn Phù Lâu:ì“Cuối cùng anhịcũng làm đượcjmột chuyện tốt,‹anh không đếnľthì chắc tôi¹đã chẳng đượcậxem hoàn chỉnh.ộTôi phận làmữsứ giả mêítàng mà chẳngÎđủ tư cáchỉgì cả, làẳdo pháp thuậtĩtôi quá yếuịnên không phátộhiện ra ư?”³
ڷ- copy làm chó ahihi პ Ḯㆄ۵ ĨẺㅽ
“Đúng.”
ᏰЄ yennhishark.wordpress.com ໖ ửㄪ/ ὂƠㅈ
Thu Mộ:ằ“Tôi đành chămâchỉ tu tậpấhơn vậy.”
ǎx copy làm-chó ahihi ഞ ủㄲɴ ḞѠソ
“Khôngủcần, nền tảngícô đã thế,‹tu nữa cũngÏuổng.”
ڬΏ yennhishark.wordpress.com ჭ Ḕㅌڸ ḖՑヅ
Thu Mộ:į“...”
ạƠ yennhishark.wordpress.com ლ Ṫㅍڧ ỠԼㄷ
Trong điệnịDiệt Tình, tấmìgương hiện lênĭđình cổ hiuòquạnh, trong đìnhἱcó một đôiựnam nữ ôm(nhau.
⊱Ρ ao nhà Cá แ Ṃぎʞ ἑՊㄪ
Đầu ngón tayìMạc Thiên Phỉưlóe lên ánhísáng, cảnh đôiÎnam nữ nắmîtay rời khỏiệđình cổ biếnímất trong gương.
ɖ@ yennhishark.wordpress.com ฤ ἀいү ἢ·ㄵ
HồngỉVu phủ mộtịtấm vải lên,ỉcứ như cheỹđậy được mọiɩsự bối rối,ɪgiọng nói vừaựan ủi vừa²mang chút khinhịthường: “Nữ vươngùkhông việc gìờphải buồn, đànồông khắp thiênăhạ đúng làặchẳng khác gìắnhau, thích conɪgái phải béìnhỏ mảnh maiĩngoan hiền, đámịcon gái bìnhľphàm đó saoĩmà so đượcḷvới nữ vươngĩnhà ta, càngờkhông xứng sánhἱđôi với tiênạquan thiên giới.”Ï
ģt copy làm chó ahihi Ⴢ ὣㄷʗ ḔWさ
Mạc Thiên Phỉứngồi vào bàn,Ïcầm lấy đũaôngà người hầu:dâng lên gắpἴmiếng đậu nành:ỉ“Ta không buồn,ẽchỉ là nhìn}bọn họ tìnhỏcảm, nhớ đếnЇchính mình trướcỵkia.” Hạt đậuỏrơi xuống bànịđá ngọc, lănèmột đoạn rồiìdừng: “Bản thânốcủa trước kia,ịthật ngốc.”
£x ao-nhà-Cá ര ọㅈɲ ềБㆇ
Trongềđiện yên tĩnh,ἷmột thoáng sauïHồng Vu mớiínói: “Nữ vươngợcó cảm thấyýLưu Tử cóộchút thần bíÎkhông? Diện mạoĬLưu Tử haoihao nữ vương,ỡchẳng nhẽ chỉỏlà trùng hợp?ĪThậm chí HồngỵVu còn cảmïnhận được trênặngười Lưu Tử[có hơi thởľrất quen thuộc.”ộ
چՀ ao*nhà*Cá ๙ Ờㆌ× ÊФㄬ
Mạc Thiên Phỉĩthờ ơ: “Vậy]à? Sao taĨchẳng thấy gì?”²
عԲ yennhishark @ wordpress.com ບ ὸㄬç Ý< ㆅ
Bầu trời saoἳrực rỡ, mànἱđêm sâu thẳm.ằLưu Tử không²đến điện DiệtḻTình hầu hạḷnữ vương màõđi theo TinhļHồi về điệnÎPhệ Hồn.
۵j copy-làm~chó ahihi Ⴉ Ịㅾڽ ὓϨㆉ
Thu Mộíra vẻ thẹnĺthùng nói vớiЇPhù Lâu: “Chúngẵta có cầnívào điện PhệọHồn xem không?”ị
ųϚ copy-làm~chó ahihi Ⴜ Ýㅌ¨ ỂЏㅃ
Phù Lâu thảninhiên tiếp lời:ậ“Không xảy raİchuyện cô nghĩâđâu.”
ɣẺ yennhishark @ wordpress.com ฌ ỵㅹ£ Ḏĩㆅ
Thu Mộ:,“…Tôi…tôi nghĩ chuyệnígì đâu...”
õí yennhishark.wordpress.com Ⴤ ảㅃç ểjㅇ
PhùãLâu liếc nhìnởcô một cái,ἲkhông đáp.
ڟՃ yennhishark.wordpress.com ຊ Ồㄵµ ộЏき
Hôm sau,ẳMạc Thiên Phỉủlại mời LưuíTử đánh cờ,ìTinh Hồi vẫnĩche chở mộtõtấc không rời.
−Ֆ copy làm-chó ahihi ള Ḷツệ ὂϱㅉ
Bànứcờ màu vàngİnhạt lơ lửng,ɪhai người ngồiộđối diện nhau.
♪Ѓ ao-nhà-Cá ๙ ặㅸņ Ũ8ㅹ
MạcɪThiên Phỉ nhấcựmột quân cờïmàu vàng lên,,nói: “Hôm nayựcũng cho cô,đi trước baỵnước.”
ƅՖ copy làm.chó ahihi พ Ṫデ❢ êШㆄ
Lưu Tửỷcó chút ủôrũ: “Lần này³phải đặt cược]gì?”
ڸΗ copy làm chó ahihi ถ ἐㅿℵ Ḉ@ㄲ
Mạc ThiênĮPhỉ khẽ nhếchómôi: “Thua rồiễsẽ biết.”
ظ^ đi-copy nhục~vãi~lìn ค Ṿㅆę Ṱ$き
Quânìcờ màu bạcÏsắp được đặtĬxuống khựng lại:{“Cô không nóiịthì làm saoểmà cược? Kểứcả cô cóảngang ngược đếnìmấy thì ítɩnhất cũng phảiởbáo trước choềtôi biết tôiìsắp mất điậcái gì chứ.”ó
ɤƠ đi-copy nhục~vãi~lìn Ⴃ ἢテ> ẺՂか
Mạc Thiên Phỉôlại nâng chénỡrượu uống một[hơi, đặt chénἴxuống, trả lời:²“Thua rồi sẽõbiết.”
ڿП ao nhà Cá ป Ṟㄞ❢ ὀtㆊ
Lưu Tửĺngây người, bàyÎvẻ mặt muốn:nghỉ chơi.
ڻϜ đi.copy nhục vãi.lìn Ⴟ ýヂ• ẠՆㄻ
Mạc ThiêníPhỉ lấy bấtđbiến ứng vạnăbiến, khí pháchĩxa cách lạnhỉlùng dần dầníđè bẹp đốiɪthủ.
ٿΜ đi copy nhục-vãi-lìn ໗ ἰㄣě ἑϪㄾ
Lưu Tử xámîxịt nhìn bànầcờ, chẳng mấyọtình nguyện đifnước cờ đầuợtiên.
ʡΙ đi copy nhục vãi lìn ബ Ảㄷē íԺㄻ
Ván cờ lầnếnày rất dứtếkhoát. Mạc ThiênīPhỉ uống hếtımột bầu rượu,ợLưu Tử đếnỉnước đi thứīmười lăm, thắngÍthua đã rõ.
ǻՑ copy làm.chó ahihi ഞ ăㅺʐ ỄՅㅋ
LưuḽTử hết đường.
ứk copy làm.chó ahihi Ⴂ Ẩㄬǎ ÒϚㄤ
“Tôiỗthua rồi.” LưuấTử đành bất)chấp: “Tiền cượcỡlần này làừgì?”
ʖR ao nhà Cá ๓ Ạㆈɣ È> ズ
Mạc ThiênảPhỉ còn chưaỏtrả lời, vánícờ lấp lánhùtrên không trungòbỗng phóng to,³phạm vi trămɨmét xung quanhıđình cổ bị}bao phủ bởiàánh sáng lóaứmắt.
║Ֆ yennhishark.wordpress.com ഏ ỳㆁʒ ἦƠげ
Sau trận sángấấy, Lưu Tửỉđứng đối diệnốbàn cờ đãăkhông còn thấyĩđâu.
•և đi copy nhục vãi lìn ც ịㄥẽ ốԱㅸ
Bàn cờ vàngổnhạt khôi phụcİtrạng thái lúcĩđầu, tiếp tục{trôi nổi.
ʡΘ ao*nhà*Cá വ Ṵいɑ ẪϪㄤ
Tinh Hồi¹bỏ tay cheỷmắt xuống, chớpẹmắt vài cáiỉthích nghi vớiìánh sáng, gươngấmặt vốn luôn‹nghiêm nghị hiện)ra hoảng loạn:í“Nàng mang TiểuỉTử đi đâujrồi?”